Ăn có kêu, làm có mượn
Ăn có kêu, làm có mượn
Dị bản
Ăn có mời, làm có khiến
Ăn có kêu, làm có mượn
Ăn có mời, làm có khiến
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ
Ông mất chân giò,
Bà thò chai rượu
Cần cù bù thông minh
Trời chẳng chịu đất thì đất phải chịu trời
Một nghề thì sống,
Đống nghề thì chết
Trên kính dưới nhường
Của biếu là của lo,
Của cho là của nợ
Xay lúa thì khỏi ẵm em
Ăn cơm lừa thóc,
Ăn cóc bỏ gan
Đâm lao phải theo lao
Nắm kẻ có tóc,
Không ai nắm kẻ trọc đầu
Ăn ở có nhân, mười phần chẳng khó
Tài ra ngoài mới lớn,
Lính ra trận mới nên công.
Khôn làm trại, dại làm nhà
Cấy thưa thừa thóc, cấy dày thì cóc được ăn