Áo dày chẳng nệ quần thưa
Dị bản
Bảy mươi, mười bảy bao xa,
Bảy mươi có của, mười ba cũng vừa
Bảy mươi, mười bảy bao xa,
Bảy mươi có của, mười ba cũng vừa
Giúp lời không ai giúp của
Giúp đũa không ai giúp cơm
Biết sự trời, mười đời khỏi đói
Đông Ba, Gia Hội hai cầu
Ngó lên Diệu Đế trống lầu, gác chuông
Đêm khuya anh lén mẹ, bước nhẹ vô phòng
Thấy nàng còn ngủ, anh ôm lòng trở ra
Tre già, tre ngả bốn phương
Nằm đêm nghĩ lại mà thương tre già
Trâu tỏi, bò gừng
Yêu nhau yêu cả đường đi
Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng.
Sự thật che sự bóng
Địa danh Đông Ba thật ra tên cũ là Đông Hoa, nhưng do kị húy với tên vương phi Hồ Thị Hoa dưới thời Nguyễn mà đổi tên.
Tên xóm Bóng bắt nguồn từ một thói quen của làng cù lao xưa: Vào các dịp lễ vía cúng bà, tức thánh Mẫu Thiên Y A Nam, những "cô bóng, bà bóng" của làng lại tập trung múa hát.
Trong văn hóa Trung Quốc, ông Bành Tổ được xem là biểu tượng cho sự trường thọ.