Không đi thì sợ quan đòi
Dị bản
Ở lại thì sợ huyện đòi
Ra đi thì nhớ cá mòi kho me.
Ở lại thì sợ huyện đòi
Ra đi thì nhớ cá mòi kho me.
Anh em bốn bể là nhà
Người dưng khác họ vẫn là anh em
Đời cha vo tròn
Đời con bóp méo
Chàng về cho cực lòng tôi
Như chim mất bạn còn vui nỗi gì.
Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời
Ai giàu ba họ, ai khó ba đời
Dai như bò đái
Hai tay cầm nắm lạt bẻ cò
Lòng anh thương da diết, sao em giả đò làm lơ
Thương em phát dại phát khờ
Đang ăn đũa rớt bao giờ không hay
Cầm kéo quên cắt quên may
Cầm ve quên rượu, cầm khay quên trầu
Cầm đèn quên bấc quên dầu
Cầm trang sách đọc quên đầu quên đuôi
Cầm cân quên giá quên lui
Cầm tiền mà xỉa không biết mấy mươi một tiền
Thương em nhất dại nhì điên
Bức chi vội lấy chồng non
Sớm chồng tổn thọ, muộn con bạn cười
Nên ưng kẻo phải lỡ thì
Ngồi bên cửa sổ còn gì cái xuân
Phận hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương
(Truyện Kiều)
Cửa hàng buôn bán châu Thai
Thực thà có một, đơn sai chẳng hề
(Truyện Kiều)
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.