Chó cậy nhà
Gà cậy vườn
Chó cậy nhà gà cậy vườn
Dị bản
Chó cậy gần nhà
Gà cậy gần chuồng
Chó cậy nhà
Gà cậy vườn
Chó cậy gần nhà
Gà cậy gần chuồng
Đóm cháy ăn ra, tim la ăn vào
– Mẹ ơi năm nay con mười tám tuổi rồi
Chồng con chưa có, mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn năm quan
Cau chẵn năm ngàn
Lợn béo năm con
Áo quần năm đôi
– Mẹ ơi, năm nay con hai mươi ba tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Com chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn ba quan
Cau chẵn ba ngàn
Lợn béo ba con
Áo quần ba đôi
– Mẹ ơi, năm nay con ba mươi hai tuổi rồi
Chồng con chưa có mẹ thời tính sao?
Con chim khách nó mách có hai bà mối
Mẹ ngồi thách cưới:
Tiền chẵn một quan
Cau chẵn một ngàn
Chó béo một con
Áo quần một đôi
– Mẹ ơi, năm nay con bốn mươi ba tuổi rồi
Chồng con vẫn hoàn chưa có… mẹ thời
Mẹ thời… cho không.
Nể cô nể dì còn gì là vốn
Nước lên cho cá lên theo
Anh giàu có của, em nghèo có công
Ngó vô Linh Đổng mây mờ
Nhớ Mai Nguyên soái dựng cờ đánh Tây
Hầm Hô cữ nước còn đầy
Còn gương phấn dũng, còn ngày vinh quang.
Mồng năm, mười bốn, hai ba
Đi chơi cũng lỗ nữa là đi buôn
Mồng năm, mười bốn, hăm ba
Cố đi buôn bán cũng là về không
Lắm con, nhiều nợ,
Lắm vợ nhiều nỗi oan gia.
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
Trăng lặn đã có mặt trời
Em không thương anh nữa, có người khác thương
Khó như nghề ruộng em theo
Giàu như nghề biển hết chèo hết ăn.
Do từng đậu cử nhân và là con thứ bảy trong gia đình, ông còn có tục danh là ông Bảy Cử.
Trong thời Pháp thuộc, kí lục chỉ người làm nghề ghi chép sổ sách trong các sở, còn gọi là thầy kí.