Chim quyên hút mật bông quỳ
Ba sanh còn đợi, huống gì ba năm
Chim quyên hút mật bông quỳ
Dị bản
Chim quyên hút mật bông quỳ
Ba năm đợi được huống gì một năm
Chim quyên hút mật bông quỳ
Ba năm đợi được huống gì một năm
Sinh sau đẻ muộn
Sinh sự, sự sinh
Sinh nghề tử nghiệp
Già sinh tật, đất sinh cỏ
Trời sinh cây cứng lá dai,
Gió lay mặc gió chiều ai không chiều.
Trời sinh có biển có nguồn
Có ta, có bạn, còn buồn nỗi chi?
Đói ăn vụng
Túng làm càn
Bần cùng sinh đạo tặc
Đói nghèo sinh hư
No dư sinh tử tế
Dâu hiền như gái trong nhà
Rể thảo như thể trai ta sinh thành
Xấu thì bác mẹ sinh ra
Xấu an phận xấu, xấu hòa đổi ai
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)
Huyên là một giống cỏ, tục gọi là cây hiên hay kim châm. Trong Kinh thi có câu: "Yên đắc huyên thảo, ngôn thụ chi bối", nghĩa là: ước gì được cây hoa hiên trồng ở chái phía bắc. Theo phương hướng kiến trúc Trung Hoa, chái nhà phía Bắc gọi là "bắc đường", là nơi phụ nữ ở. Từ đó, huyên đường - tức chái nhà có trồng cỏ huyên - còn có ý chỉ người mẹ.
Tiên rằng: Thương cội thung huyên
Tuổi cao tác lớn chịu phiền lao đao
Trông con như hạn trông dào
Mình này trôi nổi phương nào biết đâu
(Lục Vân Tiên - Nguyễn Đình Chiểu)