Bao giờ nước ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Bao giờ nước ngọt đường cay
Dị bản
Chừng nào muối ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Bao giờ nước ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Chừng nào muối ngọt đường cay
Gánh vừa lon gạo thì thằng Tây ở tù
Bệnh gấp lành mau, đau lâu chậm khỏi
Ai xui quân Pháp đi càn
Vô sâu ong đốt, ra đàng gặp chông
Có một bà chủ xóm này
Thợ cấy thợ cày, muốn mướn rẻ công
Bụng bà rặt những gai chông
Miệng bà mật mía cũng không ngọt bằng
Ruộng ta ta cấy ta cày
Không nhường một tấc cho bầy Nhật, Tây
Chúng mày lảng vảng tới đây
Rủ nhau gậy cuốc đuổi ngay khỏi làng
Anh làm lò đá thì có máy khoan
Một ngày sáu lỗ nó giao đoan cho liền
Anh mà làm được vẹn tuyền
Thì anh mới được tính tiền công cho
Công thì bốn tám đồng xu
Gạo thì ăn chịu để phu phàn nàn
Tiền công hàng tháng chẳng hoàn
Nó còn lưu lại để giam giữ mình
Thằng Tây, thằng xếp một vành
Mồ hôi công sức của mình chúng ăn
Làm thì phoi đá, phong than
Anh hít vào ruột vào gan suốt ngày
Mắc bệnh gầy yếu đắng cay
Cơn ho hộc máu chảy ngay ròng ròng
Cảnh nghèo cực khổ vô cùng
Thuốc thang chẳng có lăn đùng chết tươi.
Có sách nói Nguyễn Nhạc làm chức biện lại nên còn gọi là Biện Nhạc.