Chết vinh còn hơn sống nhục
Chết vinh còn hơn sống nhục
Dị bản
Chết trong còn hơn sống đục
Chết đứng còn hơn sống quỳ
Chết vinh còn hơn sống nhục
Chết trong còn hơn sống đục
Chết đứng còn hơn sống quỳ
Chim buồn tình chim bay về núi
Cá buồn tình cá lủi xuống sông
Anh buồn tình anh dạo chốn non bồng
Dạo miền sơn cước, xuống chốn ruộng đồng mới gặp em
Chim buồn chim bay về núi
Cá buồn cá chúi xuống sông
Người buồn ra ngõ đứng trông
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người
Con chim buồn, con chim bay về cội
Con cá buồn, con cá lội trong sông
Em buồn, em đứng em trông
Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người
Chim buồn chim bay về núi
Cá buồn cá chúi xuống sông
Anh buồn thơ thẩn mé sông
Chờ khi thấy em, anh trong lòng mới vui
Chết thì cơm nếp thịt gà
Sống thì xin bát nước cà không cho
Sống thì chẳng cho ăn nào
Chết thì cúng giỗ mâm cao cỗ đầy
Sống tham, chết thối
Sông lở, sóng còn
Sống gửi thịt, chết gửi xương
Qua sông anh đứng anh chờ
Qua cầu anh đứng ngẩn ngơ vì cầu
Sông sâu ngựa lội ngập kiều
Dầu anh có phụ, còn nhiều nơi thương