Một cành tre, năm bảy cành tre
Lấy ai thì lấy, chớ nghe họ hàng
Một cành tre, năm bảy cành tre
Dị bản
Một cành tre, ba bảy cành tre
Phải duyên thì lấy, chớ nghe họ hàng
Một cành tre, năm bảy cành tre
Lấy ai thì lấy, chớ nghe họ hàng
Một cành tre, ba bảy cành tre
Phải duyên thì lấy, chớ nghe họ hàng
Tai nghe súng nổ cái đùng
Tàu Tây đã lại Vũng Thùng bữa qua
Cây cao bóng ngả tứ bề,
Tiếng tăm anh chịu, em về tay ai
Tốt lễ dễ xin
Tốt lễ dễ van
Xưa kia ăn những của chồng
Mới có một đồng đỏng đảnh ăn riêng
Xưa kia ăn những của chồng
Kiếm được một đồng, đủng đỉnh ăn riêng
Cha chung không ai khóc
Tôi đà biết tính chồng tôi
Cơm no thì nước, nước thôi thì trầu
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ nồi cơm nguội, nhớ siêu nước chè
Nhớ hồi lên ngựa xuống xe
Nhớ bát nước chè, nhớ tộ đường non
Cá mòi, cá nục y con
Thịt heo y khúc lòng còn ước mơ
Nhớ khi rau muống bò bờ
Nhớ khi con nhện giăng tơ mới vào
Nhớ lê, nhớ lựu, nhớ đào
Đêm nằm tơ tưởng, chiêm bao mơ màng
Trông đò chẳng thấy đò sang
Cầm giằng quên gặt, nhớ đến nghĩa nàng, nàng ơi!
Kẻ yêu nên ít lời cao hạ,
Người ghét càng nhiều tiếng thị phi.
(Than thân - Nguyễn Hữu Chỉnh)
tôi yêu đất nước này lầm than
mẹ đốt củi trên rừng và cha làm cá ngoài biển
ăn rau rìu, rau éo, rau trai
nuôi lớn người từ ngày mở đất
(Bài thơ của một người yêu nước mình - Trần Vàng Sao)
Đường non là nước đường nấu chưa tới "độ." Thợ lò múc một ít đường, đổ vào bẹ chuối và nghiêng cho đường tráng đều bẹ chuối là được. Khi đường non nguội thì sánh lại và có màu vàng, dẻo, vị ngọt thanh, rất thơm ngon.
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.