Chuồn chuồn có cánh thì bay
Có thằng cu Tí thò tay bắt chuồn
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Dị bản
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo thằng ỏng bụng bắt mày đem chônChuồn chuồn có cánh thì bay
Có thằng kẻ trộm bắt mày đi tu
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Kẻo thằng ỏng bụng bắt mày đem chôn
Chuồn chuồn có cánh thì bay
Có thằng kẻ trộm bắt mày đi tu
Ngày lành tháng tốt
Đôi ta mưa ướt áo rồi,
Kiếm nơi đỏ lửa vô ngồi hơ chung
Đôi ta mưa ướt áo rồi,
Kiếm nơi đốt lửa vô ngồi hơ nhau
Tham ăn mà chẳng cho mèo
Có hai con mắt mà xèo một con
Trắng như bông lòng anh không chuộng
Đen như cục than hầm lòng muốn dạ thương.
Trắng như bông lòng em không có chuộng
Đen như cục than hầm, mà lòng em muốn, dạ em ưng.
Ai trắng như bông, lòng tôi không chuộng
Ai đó đen giòn làm ruộng tôi thương
Biết rằng dạ có vấn vương
Để tôi cậy mối tìm đường sang chơi
Song song đôi cửa then gài
Dẫu mưa có tạt, tạt ngoài mái hiên.
Chiều chiều trước bến Văn Lâu,
Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm
Ai thương, ai cảm, ai nhớ, ai trông
Thuyền ai thấp thoáng bên sông,
Nghe câu mái đẩy, chạnh lòng nước non
Buôn gánh bán bưng
Chẳng gì cũng thể là vàng
Chẳng gì cũng thể là nàng với anh
Nồi đồng có lủng thì hàn
Nồi đất có bể quăng ngang hàng rào
Nhớ cơn chung chiếu chung giường
Nhớ cơn chung lược, chung gương, chung phòng
Nhớ cơn chung gối, chung mùng
Loan ôm lấy phượng, phượng bồng lấy loan
Nhớ cơn nguyệt đổi sao tàn
Cùng nhau thu cúc xuân lan sánh bày
Liễu đông sánh với đào tây
Nước non chỉ nguyện rồng mây đá vàng …
Người đẹp mà thiếu khôn ngoan
Cũng như đem cánh hoa lan vùi bùn
No ăn đắt bói, đói ăn đắt khoai
Đêm qua vui thú nơi đâu
Đấy vui có nhớ chốn sầu này chăng?
Một tháng có đôi tuần trăng
Sao đấy chẳng ở cho bằng lòng đây?
Nghe một bài hò mái nhì.
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)