Nước sông lững đững, lờ đờ
Thương thì nói vậy, biết chờ đặng không?
Nước sông lững đững lờ đờ
Dị bản
Nước sông lững đững, lờ đờ
Đò đâu chẳng thấy anh chờ hết hơi
Nước sông lững đững, lờ đờ
Đò đâu chẳng thấy anh chờ hết hơi
Chưa chồng nón đội nón treo
Có chồng nón bỏ chuồng heo cũng tìm
Anh với em như mía với gừng
Gừng cay mía ngọt ngát lừng mùi thơm
Anh với em như nước với non
Non xanh nước biếc duyên còn dài lâu
Chú kia còn vợ chú đâu
Chú đi bắt nhái cắm câu một mình?
Chẳng thương chẳng nhớ thì thôi
Cũng được lời nói cho nguôi tấm lòng
Nắng tháng ba chó già lè lưỡi
Nói đẩy đưa cho vừa lòng bạn
Con sông giang hà chỗ cạn chỗ sâu
Nói đẩy đưa cho vừa lòng bạn
Thiếu chi người bạc vạn tiền mua
Gió khan thổi cạn ruộng đồng
Biểu em chậm chậm lấy chồng chờ anh
Có trông đứng lại mà trông
Những lời em nói như lồng vào tai
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng.
Cạn lời, khách mới thưa rằng,
Buộc chân, thôi cũng xích thằng nhiệm trao
(Truyện Kiều)
Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.
(Giang hồ - Phạm Hữu Quang)