Có bột mới gột nên hồ
Dị bản
Không bột sao gột nên hồ.
Không bột sao gột nên hồ.
Một người nói ngang, ba làng không nói lại
Nói ngang làng hay ghét
Còn duyên đóng cửa kén chồng
Hết duyên ngồi gốc cây hồng lượm hoa
Ở hậu gặp hậu, ở bạc gặp bạc
Ru con con ngủ cho rồi
Mẹ ra chỗ vắng, mẹ ngồi than thân
Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương thì hãy ghé nhà thăm em
Hai đứa mình “xôi đứng” xứng đôi
Khi đi cũng đẹp, khi ngồi cũng cân
Kẻ khó được vàng, người sang cất lấy
Đèn treo cột đáy, nước chảy đèn rung
Anh thương em thảm thiết vô cùng
Biết cha với mẹ bằng lòng hay không?
Đèn treo cột đáy, nước chảy đèn rung
Thương nhau xin chớ ngại ngùng
Sông sâu cũng lội rậm rừng cũng băng
Đèn treo cột đáy nước chảy ngọn đèn xoay
Em ơi dĩa nghiêng múc nước sao đầy
Lòng anh thương người nghĩa, cha mẹ rầy anh cũng thương.
Cởi tình ra đếm, ra đong
Đâu lời chân thật, đâu vòng trăng hoa?
(Tơ xuân - Huy Trụ)
Nam quốc sơn hà Nam Đế cư
Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
(Lý Thường Kiệt)
Dịch thơ:
Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời.