Lấy chồng hay chữ là tiên
Lấy chồng mù chữ là duyên con bò
Lấy chồng hay chữ là tiên
Dị bản
Có chồng biết chữ là tiên
Có chồng dốt nát là duyên con bò
Lấy chồng hay chữ là tiên
Lấy chồng mù chữ là duyên con bò
Có chồng biết chữ là tiên
Có chồng dốt nát là duyên con bò
Lò dò như cò phải bão
Lò dò như cò ăn đêm
Duyên xưa dọn quán bán hàng
Bây giờ thu lại một tràng cau khô
Liệu cơm mà gắp mắm ra
Liệu cửa liệu nhà, em lấy chồng đi
Nữa mai quá lứa lỡ thì
Cao thì chẳng tới, thấp thì không thông
Liệu cơm mà gắp mắm ra
Liệu cửa liệu nhà mà gả con vô
Cả năm một rằm tháng Bảy
Cả thảy một rằm tháng Giêng
Thiếu đất trồng dừa
Thừa đất trồng cau.
Hai đứa mình ở hai nơi
Gặp nhau hun hít đã đời mới thôi
Chim khôn đỗ ngọn thầu dầu,
Khi vui nó đậu, khi sầu nó bay.
Tình thâm mong trả nghĩa dày,
Non kia có chắc cội này cho chăng?
Ngày xưa tôi dạy người rằng:
Đâu hơn người lấy, đâu bằng đợi tôi.
Đã đành có chốn thì thôi,
Đèo bòng chi mãi, tội trời ai mang?
Nghe lời người nói tâm can,
Tình càng thảm thiết, dạ càng ngẩn ngơ.
Công tôi đi đợi về chờ,
Sao người ăn nói lững lờ như không.
Miệng như đít vịt
Chửi cha không bằng pha tiếng
Chém cha không bằng pha tiếng
Vui đâu cho bằng vui nhà,
Có con có vợ mới là thật vui.
Dạy con nhủ vợ mọi lời,
Gốc kia vững chắc thì chồi mới xanh.
Ai về nhắn nhủ ông sư
Đừng nhang khói nữa mà hư mất đời
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Trèo lên cây khế giữa ngày
Váy thì tụt mất, lưỡi cày thò ra
Lưỡi cày ba góc chẻ ba,
Muốn đem đòn gánh mà va lưỡi cày
Trước giờ ra về, bao giờ nó cũng bóc thị ra và hai đứa tôi cùng ăn. Ăn xong, chúng tôi không quên dán những mảnh vỏ thị lên bàn rồi ngoẹo cổ nhìn. Những mảnh vỏ thị được bóc khéo khi dán lên bàn hoặc lên tường trông giống hệt một bông hoa, có khi là hoa quì, có khi là hoa cúc đại đóa, có khi là một loài hoa không tên nào đó màu vàng.
(Mắt biếc - Nguyễn Nhật Ánh)
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
đôi mắt người hồ như biển đông
có mưa-tôi-cũ về ngang đó
tự buổi thiên đàng chưa lập xong
(Bài nhân gian thứ nhất - Du Tử Lê)