Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Chồng người du kích sông Lô
Dị bản
Chồng người áo gấm sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Chồng người áo gấm sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cu tôi vừa mới đâm lông
Cho mượn cái lồng nhốt đỡ vài đêm
Chẳng ưa nói thừa cho bõ
Nước giữa dòng chê trong chê đục
Vũng trâu nằm hì hục khen ngon.
Tay anh cầm chai rượu buồng cau
Đi ngả đàng sau, thầy mẹ chê khó
Đi đàng cửa ngõ, chú bác chê nghèo
Nhằm chừng duyên nợ cheo leọ
Sóng to thuyền nặng không biết chống chèo có qua không
Vợ tôi nó giỏi vô song
Chưa kịp tới chợ đã mong ăn hàng
Sớm mai cất gánh lên đàng
Làm vài tô cháo vững vàng bước đi
Vừa ưa chị bán củ mì
Ba đồng một mớ vậy thì mua cho
Ghé qua hàng bán bánh bò
Cuốn với bánh tráng ăn cho thẳng lèo
Ba rọi cùng với lòng heo
Bánh đúc, bánh xèo ưa đã quá ưa
Bây giờ con bóng đã trưa
Làm thêm trái dừa cho đỡ khô môi.
Nực cười cơm cháy quạ tha
Anh cầm duyên em lại, cho già rụng răng
Ra về dặn bạn khoan chân,
Dặn hoa khoan nở mùa xuân đang dài
Hỡi anh đi đường cái quan
Dừng chân đứng lại em than vài lời
Đi đâu vội thế anh ơi
Công việc đã có chị tôi ở nhà
Hỡi anh đi đường cái quan
Xin anh đứng lại em than vài lời
Đi đâu vội mấy anh ơi
Cái quần, cái áo như người nhà ta
Cái ô em để trong nhà
Khen ai mở khóa đưa ra cho chàng
Cao su đi dễ khó về,
Khi đi mất vợ, khi về mất con
Gái đĩ già mồm
Nghe bản trường ca Con đường cái quan của nhạc sĩ Phạm Duy.