Ăn cơm không rau như đám ma nhà giàu không nhạc
Ăn cơm không rau như đám ma nhà giàu không nhạc
Dị bản
Ăn cơm không rau như nhà giàu chết không kèn trống
Ăn cơm không rau như đám ma nhà giàu không nhạc
Ăn cơm không rau như nhà giàu chết không kèn trống
Hết cái tới nước
Ao sâu tốt cá
Có thương nên mới có ghen
Không thương ai ở bạc đen mặc tình
Tối trời bắt xẩm trông sao
Xẩm thề xẩm thấy ông nào, xẩm đui!
Tôm chạng vạng, cá rạng đông
Có chồng thì mặc có chồng
Tôi đi ngủ dạo kiếm ít đồng mua rau
Có chồng thì mặc có chồng
Còn đi chơi trộm kiếm đồng mua rau
Phận đàn em ăn thèm vác nặng
Làm em ăn thèm vác nặng
Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
(Truyện Kiều)
Quê hương Kinh Bắc có dân ca quan họ và lễ hội Gióng được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại.
Bấy lâu nghe tiếng má đào,
Mắt xanh chẳng để ai vào có không?
(Truyện Kiều)