Ăn lông ở lỗ, từ thuở tạo thiên
Hôm sớm cửa thiền, ăn chay niệm Phật
Cả đời chật vật, làm không đủ ăn
Tánh hay hiểu lầm, làm sao ăn ở
Biết ăn theo thuở, biết ở theo thời
Tài sức thua người, thì bị ăn hiếp
Đờn ca ăn nhịp, mới thật tài năng
Người không chịu làm, hay đi ăn ké
Cần phải tránh né, cái bọn ăn dơ
Vừa vét vừa quơ, muốn ăn trọn gói
Hễ ăn một đọi, thì nói một lời
Ăn phải coi nồi, ngồi thời coi hướng
Ăn càn nói bướng, là đứa du côn
Mắc mưu thằng khôn, đồ ăn cám sú
Thợ rèn không có, con dao ăn trầu
Càng thấm về lâu, ăn cơm với mắm
Ăn bát cơm hẩm, chạy ba quãng đồng
Nhiều món coi thường, lại ăn nên thuốc
Ăn mặn khát nước, quả báo nhãn tiền
Phải biết ăn kiêng, bảo toàn xuân sắc
Voi ăn bọ mắt, biết chừng nào no
Ăn cơm thịt bò, thì lo ngay ngáy
Ăn cơm với cáy, thì ngáy o o
Kết tóc xe tơ, ăn đời ở kiếp
Người không lịch thiệp, ăn nói vụng về
Giàu có phủ phê, còn ăn bòn mót
Gặp chuyện ấm ức, bỏ ngủ quên ăn
Cái bọn vong ân, ăn cháo đá bát
Ăn cho mập xác, chẳng ai được nhờ
Ăn mà không lo, của kho cũng hết
Người khôn thì biết, ở kiệm ăn cần
Chợ búa ở gần, ăn hàng luôn miệng
Không sợ mang tiếng, ăn đút tỉnh bơ
Tiền không cạn túi, ăn nên làm ra
Kẻ ăn cơm nhà, ta bà khắp xóm
Tánh người xí xọn, ăn tục nói leo
Người không biết điều, ăn xong quẹt mỏ
Bới đất nhổ cỏ, ăn nhịn để dành
Con nít lang thang, lượm đồ ăn mót
Ăn mày đổ ruột, nhà giàu đứt tay
Được ăn gia tài, như diều gặp gió
Lương tâm sáng tỏ, ăn gian làm gì?
Ăn xổi ở thì, cả đời nghèo khổ
Đi xin đi xỏ, là kiếp ăn mày
Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt
Ăn bám người khác, thiên hạ chê cười
Mặt mũi vui tươi, thì dễ ăn ảnh
Nửa đêm lanh lảnh, tiếng vạc ăn sương
Khoét vách đào tường, thiệt quân ăn trộm
Tay chưn nghịch ngợm, có bữa ăn đòn
Một mất một còn, quyết ăn thua đủ
Ngày ngày lam lũ, tới tháng ăn lương
Thời thế nhiễu nhương, quan ăn hối lộ
Gặp thời vận đỏ, rủ nhau ăn mừng
Hết kế vô phương, ăn nhờ ở đậu
Người hám danh lợi, chịu đấm ăn xôi
Mấy đứa chơi bời, ăn ngang nói ngược
Cò ke lục chốt, theo đóm ăn tàn
Sửa soạn đàng hoàng, chờ ngày ăn hỏi
Bảo ban chỉ vẽ, kẻ ăn người làm
Có tính lưu manh, thường hay ăn quịt
Chi nhiều thu ít, ăn đấu trả bồ
Cái miệng bô bô, ăn càn nói bậy
Khéo lo khéo chạy, thì khỏi ăn đong
Lúa thóc đầy đồng, không còn ăn độn
Người không thể thống, ăn tục nói thô
Ăn nói hồ đồ, thường hay đôi chối
Rào đường bít lối, hết chỗ ăn thông
Nói chuyện lòng vòng, kể như ăn trét
Mặc tình la hét, cũng chằng ăn thua
Lỡ ăn xôi chùa, nên đành ngậm miệng
Bao nhiêu vốn liếng, ăn lần ăn mòn
Được bữa tinh tươm, tha hồ ăn vã
Ăn trầu nhả bã, ăn tép bỏ đầu
Người hay càu nhàu, ăn thoi cũng đáng
Nhiều tay phá đám, cá chẳng ăn câu
Vừa cấu vừa cào, muốn ăn trọn gói
Hàng đem ký gởi, được ăn huê hồng
Cả lũ a tòng, ăn tươi nuốt sống
Ăn lời tùy chốn, bán vốn tuỳ nơi
Giỏi lọc lừa đời, ăn gian qua mặt
Gặp hồi cơ cực, ăn gởi nằm nhờ
Giàu có bất ngờ, nhờ ăn đút lót
Ngày rằm mùng một, sám hối ăn năn
Bị vợ cằn nhằn, chồng bớt ăn nhậu
Người mà sống ẩu, chỉ biết ăn chơi
Ăn không ngồi rồi, nhà tan cửa nát
Đứa nào chơi gác, ăn thẹo để đời
Đừng ăn một nơi, nói thời khác nẻo
Ăn bát cơm dẻo, nhớ nẻo đường làng
Học hành giỏi giang, nói như ăn gỏi
Cầm tinh thầy bói, ăn ốc nói mò
Người mất tự do, ăn chung ở chạ
Chồng thời ăn chả, vợ lại ăn nem
Hò hát lem nhem, thì không ăn khách
Ăn bám người khác, thiên hạ chê cười
Giữ đạo làm người, ăn ngay nói thật
Nói năng hoạt bát, kể như ăn tiền
Sống mà quá hiền, thường bị ăn chận
Than thân trách phận, cũng chẳng ăn nhằm
Ăn tiêu kiệm cần, lo xa biết nghĩ
Anh hùng hồ hải, uống máu ăn thề
Lắp ráp vụng về, thì không ăn khớp
Cái quân ăn cướp, đoạt của giết người
Một cắc không lời, ăn khoai cả vỏ
Không biết mắc cỡ, thì khoái ăn chui
Út mà con trai, thì ăn hương hỏa
Ăn no ngủ kĩ, người sống vô tư
Kẻ ăn báo cô, không biết xấu hổ
Ăn mày quen ngõ, mấy thuở đi lầm
Ăn no lại nằm, dài lưng tốn vải
Làm trai thời đại, ăn vóc học hay
Nhớ kẻ trồng cây, khi mình ăn trái
Đua đòi bay nhảy, tìm cách ăn lời
Hứa hẹn tù tì, cho ăn bánh vẽ
Chồn đèn mắc bẫy, vì bởi ăn quen
Thua cú phạt đền, hết mong ăn cược
Giở trò chấm mút, ăn bớt của dân
Vấy máu ăn phần, là quân xỏ lá
Hễ kiến ăn cá, thì cá ăn kiến
Muốn cho thuận tiện, có mì ăn liền
Nhờ làm ra tiền, ăn sung mặc sướng
Gia đình lộn xộn, tính chuyện ăn riêng
Cà tỏi cà riềng, ăn bóng nói gió
Tay chưn nhám nhúa, ăn xén bạn bè
Ngựa phải ăn xe, nước cờ gặp thế
Lo giùm chút xíu, cũng ăn tiền đầu
Thấy pháo nhảy vào, là lân ăn bạc
Làm thơ lục bát, thì phải ăn vần
Bị hà ăn chân, vì dầm dưới ruộng
Người không tự trọng, ăn cơm hớt hoài
Mồm miệng có quai, ăn thật làm giả
Người hay ăn vạ, nào có ra chi
Kẻ chạy người đi, coi không ăn rập
Chuyện không ăn nhập, xin đừng xía vô
Tuổi ăn chưa no, nên lo chưa tới
Con nít một tuổi, thì ăn thôi nôi
Chuyện đã lỡ rồi, vì ăn công kí
Hở ra một tí, ngồi đợi ăn chia
Nói chuyện trật chìa, vì không ăn ý
Say sưa bí tỉ, cho chó ăn chè
Xót phận gà què, cối xay ăn quẩn
Số kiếp lận đận, ăn chực nằm chờ
Hết bán hết mua, vì ăn hết vốn
Vừa ăn vừa ngốn, như tằm ăn lên
Con gái muốn nên, thì đừng ăn vụng
Mấy thằng ba trợn, ăn có ó không
Nếu biết đồng lòng, ăn trùm thiên hạ
Bình luận