Chợ Phố hai ngày một phiên
Người đông, hàng lắm khắp miền bán mua
Chợ Phố lắm mít lắm chè
Sáng buôn chợ Phố chiều về chợ Choi.
Tìm kiếm "Chuối"
- 
        
        
        
    
    
- 
        
        
        
    
    Muốn ăn cơm trắng cá trê
- 
        
        
        
    
    Hòn đá đóng rong vì dòng nước chảyHòn đá đóng rong vì dòng nước chảy 
 Hòn đá bạc đầu vì bởi sương sa
 Em thương anh không dám nói ra
 Sợ mẹ bằng biển, sợ cha bằng trời
 Anh với em cũng muốn kết đôi
 Sợ vầng mây bạc trên trời mau tan.Dị bản
- 
        
        
        
    
    Một đàn cò trắng bay quanh
- 
        
        
        
    
    Phượng chắp cánh, lòng còn đợi gió
- 
        
        
        
    
    Ngó lên trời, trời cao lồng lộng
- 
        
        
        
    
    Trăm năm hội ngộ tình cờ
- 
        
        
        
    
    Ai làm cho bến xa thuyềnAi làm cho bến xa thuyền 
 Cho Trăng xa Cuội, bạn hiền xa nhau
 Cha mẹ sao chẳng nghĩ sâu
 Để thương để nhớ để sầu cho cả hai ta
- 
        
        
        
    
    Không thèm ăn chả cá mè
- 
        
        
        
    
    Đờn độc huyền nhỏ tiếng kêu thanh
- 
        
        
        
    
    Công anh chăn nghé đã lâuCông anh chăn nghé đã lâu 
 Bây giờ nghé đã thành trâu ai cày?Dị bản
- 
        
        
        
    
    Chồng chị chị để trên bànChồng chị chị để trên bàn 
 Phòng khi đi chợ mua màn về che
 Thân em như cái chổi để đầu hè
 Phòng khi mưa gió đi về chùi chân
- 
        
        
        
    
    Gối mền gối chiếu không êmDị bản
- 
        
        
        
    
    Chẳng tham nhà ngói lung linh
- 
        
        
        
    
    Dưa leo chấm với cá kèoDị bản
- 
        
        
        
    
    Mời chư vị giai nhân tài tửMời chư vị giai nhân tài tử 
 Tới đây nghe tôi thử pháo tre
 Của bán ra không phải nói khoe
 Thời thực vật sắm vừa túc dụng
 Có pháo nhiều đốt cũng vui tình
 Từ cựu thời bộc trước nhi thinh
 Có pháo mới văn minh xuân nhựt
 Dưới con cháu cũng vui cũng ức
 Trên ông bà khỏi bực khỏi phiền
 Nếu như mà cứ giữ tiếc tiền
 Lấy gì đặng minh niên hỉ hạ
 Coi như lễ Tết Tây trong dã
 Lại có ngày kỷ niệm ngoài kinh
 Pháo Điện Quang đốt tựa lôi đình
 Phí của nọ vui tình không tiếc
 Vậy nên mời… biết phải thiệt vui hung
 Luật vui xuân ai cũng nên dùng
 Có pháo mới đùng đùng là thú
 Cùng mấy người no đủ tiêu xoay
 Đều xúm lại hàng này
 Mua pháo nầy về đốt
 Vốn tôi không nói tốt
 Hay thiệt tình có một mình tôi
 Nhiều người bán xảo làm mồi
 Đốt đây khá về rồi dại dở
 Có kẻ làm kêu cũng đỡ
 Vấn nhiều tay tôi sợ không đều
 Của bán ra là biết bao nhiêu
 Một mình vấn nên kêu đều đặn
 Mười như chục tiếng kêu đúng đắn
 Đốt cả trăm cũng chẳng điếc câm
 Tiếng nổ lên chuyển động sơn lâm
 Như đại bác vang gầm trời đất
 Hễ đốt thì xác tan bay mất
 Không khi nào gió phất ngún hừng
 Của tôi làm, tôi đã biết chừng
 Xin quý chức mua đừng có ngại
 Để đốt thử vài trái
 Nghe có phải hay không
 Đang buổi chợ mua đông
 Tôi cũng trông bán đắt
 Giá pháo nầy mỗi chục mỗi cắc
 Xin bà con mua hắt tôi về
 Pháo tôi đây thiệt hết ngõ chê
 Bằng có ngại đứng xê ra cho tôi thử đốt: đùng, đùng…
- 
        
        
        
    
    Em là con gái nạ dòngEm là con gái nạ dòng 
 Cơm cha áo mẹ dốc lòng đi chơi
 Chơi cho sấm động mưa rơi
 Chơi cho gương vỡ làm đôi lại liền
 Chơi cho nguyệt náo trung thiên
 Chơi cho lá rụng về đền vua Ngô
 Chơi cho nước Tấn sang Hồ
 Cho Tần sang Sở, cho Ngô sang Lào
 Chơi cho bể lọt vào ao
 Chơi cho trái núi lọt vào trôn kim
 Chơi cho bong bóng thì chìm
 Đá hoa thì nổi, gỗ lim lập lờ.
- 
        
        
        
    
    Một yêu em béo như bồMột yêu em béo như bồ 
 Chân tay ngắn ngủn, đít to như giành
 Hai yêu mắt toét ba vành
 Đầu đuôi khoé mắt nhử xanh bám đầy
 Ba yêu tới cặp môi dày
 Mỗi khi ăn nói bắn đầy dãi ra
 Bốn yêu bộ mặt rỗ hoa
 Lại thêm em có nước da mực Tàu
 Năm yêu mái tóc trên đầu
 Hôi như tổ cú, chấy bâu đầy đàn …
- 
        
        
        
    
    Đèn hết dầu đèn tắtĐèn hết dầu đèn tắt 
 Nhang hết nhụy hết thơm
 Biểu anh đừng lên xuống đêm hôm
 Thế gian đàm tiếu, thế thường cười chê.Dị bản
- 
        
        
        
    
    Tiếc cây nứa tốt có sâuTiếc cây nứa tốt có sâu 
 Tiếc người lịch sự trên đầu có tang
 Tang chồng thì bỏ tang đi
 Tang cha tang mẹ ta thì tang chung
 – Tang cha tang mẹ trên đầu
 Lẽ nào em dám bán sầu mua vuiDị bản
Chú thích
- 
    - Chợ Phố Châu
- Chợ thuộc địa phận Phố Châu, nay là thị trấn huyện lỵ của huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh.
 
- 
    - Chợ Choi
- Một ngôi chợ nay thuộc địa phận xã Tân Mỹ Hà, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh.
 
- 
    - Cá trê
- Tên một họ cá da trơn nước ngọt phổ biến ở nước ta. Cá trê có hai râu dài, sống trong bùn, rất phàm ăn. Nhân dân ta thường đánh bắt cá trê để làm các món kho, chiên hoặc gỏi.
 
- 
    - Quang Trung
- Một làng nay thuộc xã Phương Trung, huyện Thanh Oai, Hà Nội, có tên nôm là làng Chuông. Làng nổi tiếng với nghề làm nón lá. Chợ làng cũng gọi là chợ Chuông, chuyên bán nón và các nguyên vật liệu làm nón.
 
- 
    - Nghĩa giao hòa
- Nghĩa vợ chồng (dùng trong ca dao dân ca).
 
- 
    - Kết tóc xe tơ
- Kết tóc: Thuở xưa, con trai và con gái đều để tóc dài bới lên đầu. Trong đêm tân hôn, tóc của dâu rể được các nữ tì buộc vào nhau. Xe tơ: Xem chú thích Nguyệt Lão. 
Kết tóc xe tơ có nghĩa là cưới nhau, thành vợ thành chồng. 
 
- 
    - Loan
- Theo một số điển tích thì phượng hoàng là tên chung của một loại linh vật: loan là con mái, phượng là con trống. Cũng có cách giải nghĩa khác về loan, mô tả loan là một loài chim giống với phượng hoàng. Trong văn thơ cổ, loan và phụng thường được dùng để chỉ đôi vợ chồng hoặc tình cảm vợ chồng (đèn loan, phòng loan...)
Nào người phượng chạ loan chung, 
 Nào người tiếc lục tham hồng là ai
 (Truyện Kiều)
 
- 
    - Cuội
- Một nhân vật trong truyện cổ tích Việt Nam. Chú Cuội (hay thằng Cuội) là một người tiều phu. Cuội có một cây đa thần, lá có khả năng cải tử hoàn sinh. Một hôm vợ Cuội tưới nước bẩn vào gốc cây đa, cây đa trốc gốc bay lên trời. Cuội bám vào rễ đa kéo lại, nhưng cây đa bay lên đến tận cung Trăng. Từ đó trên cung Trăng có hình chú Cuội. (Xem thêm: Sự tích chú Cuội cung trăng).
 
- 
    - Phượng hoàng
- Một loài chim trong thần thoại Trung Quốc và các nước chịu ảnh hưởng. Trước đây, con trống được gọi là Phượng (hay phụng) còn con mái được gọi là Hoàng, nhưng ngày nay thì sự phân biệt đực, cái đã gần như không còn, và phượng hoàng được xem là giống cái, trong khi rồng được xem là giống đực. Phượng hoàng là vua của các loài chim, tượng trưng cho sự thanh cao.
 
- 
    - Rồng
- Một loài linh vật trong văn hóa Trung Hoa và các nước chịu ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa. Rồng được coi là đứng đầu tứ linh, biểu tượng cho sức mạnh phi thường. Dưới thời phong kiến, rồng còn là biểu tượng của vua chúa. Hình ảnh rồng được gặp ở hầu hết các công trình có ý nghĩa về tâm linh như đình chùa, miếu mạo. Dân tộc ta tự xem mình là con Rồng cháu Tiên, và hình ảnh rồng trong văn hóa Việt Nam cũng khác so với Trung Hoa.
 
- 
    - Đặng
- Được, để, nhằm (từ cũ, phương ngữ).
 
- 
    - Ngó
- Nhìn, trông (phương ngữ Trung và Nam Bộ).
 
- 
    - Chơi vơi
- Trơ trọi giữa một không gian rộng lớn, không biết bám víu vào đâu.
 
- 
    - Chiêm bao
- Nằm mơ.
 
- 
    - Đụn
- Kho thóc.
 
- 
    - Cá mè
- Tên chung của một số loài cá nước ngọt cùng họ với cá chép, có thân dẹp, đầu to, vẩy nhỏ, trắng. Có nhiều loài cá mè, nhưng cá mè trắng và mè hoa là phổ biến hơn cả. Nhân dân ta đánh bắt cá mè để lấy thịt, mỡ và mật cá, vừa để chế biến thức ăn vừa làm thuốc.
 
- 
    - Cá mương
- Một loại cá sông, thân dài khoảng 10 đến 15 cm, có vảy màu trắng bạc, to bằng ngón tay trỏ người lớn. Cá mương sống và di chuyển thành từng đàn, thường được đánh bắt để làm các món nướng, canh chua...
 
- 
    - Phường
- Nhóm người, bọn (thường dùng với nghĩa thiếu tôn trọng).
Con này chẳng phải thiện nhân 
 Chẳng phường trốn chúa, thì quân lộn chồng
 (Truyện Kiều)
 
- 
    - Cá chày
- Một loại cá nước ngọt thường gặp ở nước ta, dân gian còn gọi là cá rói. Cá thường sống thành đàn lớn, thân cá gần tròn, đầu to vừa, mõm tù, ngắn, có hai đôi râu bé, mắt nhỏ và đỏ, lưng và đầu hơi đen, bụng vàng hay trắng nhợt. Nhân dân ta thường đánh bắt (câu, lưới) cá chày để chế biến thành các món canh, kho, chiên giòn...
 
- 
    - Thầy
- Cha, bố (phương ngữ một số địa phương Bắc và Bắc Trung Bộ).
 
- 
    - Đờn
- Đàn (phương ngữ Trung và Nam Bộ).
 
- 
    - Đàn bầu
- Còn gọi là đàn độc huyền hoặc gọi tắt là đàn độc, vì chỉ có duy nhất một dây. Hộp đàn làm bằng ống tre hay gỗ, bầu đàn được làm từ một nửa quả bầu khô. Trước đây, dây đàn trước đây được làm bằng tơ, sau này thay bằng dây kim loại. Đàn bầu là một loại nhạc khí truyền thống rất độc đáo của dân tộc ta và chỉ duy nhất người Việt Nam mới có. 
Xem nhạc sĩ Huỳnh Khải giảng giải về những nét độc đáo của đàn bầu Việt Nam đây và nghe nghệ sĩ ưu tú Thanh Tâm diễn tấu đàn bầu tại đây. 
 
- 
    - Chài
- Loại lưới hình nón, mép dưới có chì, chóp buộc vào một dây dài, dùng để quăng xuống nước chụp lấy cá mà bắt. Việc đánh cá bằng chài cũng gọi là chài.
 
- 
    
- Khi hát bài chòi, bài này được dùng để báo con Tam Quăng.
 
- 
    
- Khi hát bài chòi, bài này được dùng để báo con Chín Gối.
 
- 
    - Gấm
- Một loại vải dệt từ tơ tằm có nền dày, bóng. Nền gấm thường có hoa văn hay chữ Hán với màu sắc sặc sỡ bằng kim tuyến, ngân tuyến được dệt như thêu. Một tấm gấm thường có nhiều màu, phổ biến là năm màu hay bảy màu, gọi là gấm ngũ thể hay thất thể. Do sợi ngang (tạo hoa nổi lên trên) và sợi dọc (tạo nền chìm ở dưới) đều được nhuộm màu nên khi dưới những góc nhìn khác nhau, gấm sẽ có nhiều màu sắc khác nhau. Gấm có vẻ đẹp lộng lẫy, rực rỡ nên ngày xưa chỉ dành may y phục của vua chúa và quan lại, thường dân không được dùng.
 
- 
    - Nén
- Đơn vị đo khối lượng trước đây, tương đương 378 gram. Một nén bằng mười lạng, một lạng bằng 10 đồng.
 
- 
    - Dưa chuột
- Một giống dưa cho quả vỏ xanh, có nhiều nước, ăn rất mát. Dưa chuột còn là một vị thuốc dân gian, có tác dụng giảm đau, giảm rát họng, làm đẹp da. Ở miền Nam, giống dưa này được gọi là dưa leo.
 
- 
    - Cá kèo
- Còn gọi là cá bống kèo, là loài cá phổ biến ở miền Tây Nam Bộ. Cá kèo có đầu nhỏ hình chóp, thân hình trụ dài, dẹp dần về phía đuôi, có màu ửng vàng, nửa trên của thân có chừng 7-8 sọc đen hướng hơi xéo về phía trước, các sọc này rõ dần về phía đuôi. Cá kèo sống chui rúc trong bùn và đào hang để trú. Thịt cá kèo mềm, được chế biến thành nhiều món ăn ngon như lẩu cá kèo, cá kho tộ, cá kho rau răm, cá kèo nướng....
 
- 
    - Noọc-man
- Từ tiếng Pháp école normale, nghĩa là trường Sư phạm, đào tạo giáo viên dạy bậc Tiểu học thời Pháp thuộc.
 
- 
    - Tài tử giai nhân
- Người con trai có tài, người con gái có sắc. Chỉ những người tài sắc nói chung.
Dập dìu tài tử giai nhân 
 Ngựa xe như nước, áo quần như nêm
 (Truyện Kiều)
 
- 
    - Thực vật
- Đồ ăn uống, đồ dùng sinh hoạt nói chung.
 
- 
    - Túc dụng
- Đủ dùng (từ Hán Việt).
 
- 
    - Cựu thời
- Thời trước, thời xưa (từ Hán Việt).
 
- 
    - Bộc
- Phơi bày, bộc bạch (từ Hán Việt).
 
- 
    - Nhi thinh
- Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Nhi thinh, hãy đóng góp cho chúng tôi.
 
- 
    - Xuân nhựt
- Xuân nhật, ngày xuân (từ Hán Việt).
 
- 
    - Ức
- Ham, muốn (từ cũ).
 
- 
    - Minh niên
- Năm nay (từ Hán Việt).
 
- 
    - Hỉ hạ
- Vui mừng, chung vui. Như hỉ hả, hể hả.
 
- 
    - Dã
- Chốn quê mùa. Ở đây ý chỉ Bình Định.
 
- 
    - Huế
- Một địa danh ở miền Trung, nay là thành phố thủ phủ của tỉnh Thừa Thiên-Huế. Là kinh đô của Việt Nam dưới triều đại phong kiến nhà Nguyễn (1802 - 1945), Huế còn được gọi là đất Thần Kinh (ghép từ hai chữ kinh đô và thần bí) hoặc cố đô. Huế là một vùng đất thơ mộng, được đưa vào rất nhiều thơ văn, ca dao dân ca và các loại hình văn học nghệ thuật khác, đồng thời cũng là mảnh đất giàu truyền thống văn hóa với nón Bài Thơ, nhã nhạc cung đình, ca Huế, các đền chùa, lăng tẩm, các món ẩm thực đặc sắc...
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế. 
 
- 
    - Điện Quang
- Tên một hiệu pháo nổi tiếng ngày trước. Pháo Điện Quang tuy nhỏ nhưng nổ rất giòn giã, không có viên lép, xác pháo đều.
 
- 
    - Lôi đình
- Sấm sét (từ Hán Việt).
 
- 
    - Hung
- Dữ, quá (phương ngữ Trung và Nam Bộ).
 
- 
    - Tiêu xoay
- Chú thích này đang để ngỏ. Nếu bạn có thông tin về Tiêu xoay, hãy đóng góp cho chúng tôi.
 
- 
    - Ngún hừng
- Ngún (thường nói về lửa) là cháy ngầm; hừng là cháy phừng lên, dấy lên. Ngún hứng là chập chờn không đều lửa.
 
- 
    - Hắt
- Dứt khoát (phương ngữ Trung Bộ).
 
- 
    
- Đây là lời các gian hàng bán pháo Tết rao bằng cách hát theo điệu bài chòi, thường thấy ngày xưa ở chợ Gò (Tuy Phước, Bình Định). Chợ Gò ngày ấy mỗi dịp Tết lại bán pháo rất nhiều, nên còn gọi là chợ Pháo. Bài này do thi sĩ Sinh Hòa cung cấp, dẫn bởi Trần Đình Thái trong sách Ai có về Qui Nhơn (1973).
 
- 
    - Nạ dòng
- Người phụ nữ đã có con, đứng tuổi. Từ này thường dùng với nghĩa chê bai. Có nơi phát âm thành lại dòng.
Theo học giả An Chi, nạ là một từ Việt gốc Hán bắt nguồn ở một từ ghi bằng chữ 女 mà âm Hán Việt chính thống hiện đại là "nữ" còn âm xưa chính là "nạ," có nghĩa là "đàn bà," "mẹ"... còn dòng là một từ Việt gốc Hán, bắt nguồn ở một từ ghi bằng chữ 庸 mà âm Hán Việt chính thống hiện đại là "dung" còn âm xưa chính là "dòng," có nghĩa gốc là hèn mọn, tầm thường, yếu kém, mệt mỏi... rồi mới có nghĩa phái sinh là không còn nhanh nhẹn, gọn gàng vì đã luống tuổi, nhất là đối với những người đã có nhiều con. 
 
- 
    - Nguyệt náo trung thiên
- Trăng rộn giữa trời (thành ngữ Hán Việt).
 
- 
    - Ngô
- Trung Quốc. Thời Lê - Mạc, dân ta gọi nước Trung Quốc là Ngô, gọi người Trung Quốc là người Ngô.
 
- 
    - Tấn
- Một trong những nước chư hầu mạnh nhất trong thời kỳ Xuân Thu - Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc, tồn tại từ thế kỉ 11 TCN đến năm 376 TCN, trải qua 40 đời vua.
 
- 
    - Hồ
- Tên gọi chung chỉ các dân tộc ở phía tây và phía bắc Trung Quốc như Hung Nô, Tiên Ti, Ô Hoàn, Đê, Khương, Thổ Phồn, Đột Quyết, Mông Cổ, Khiết Đan, Nữ Chân...
 
- 
    - Tần
- Tên triều đại kế tục nhà Chu và được thay thế bởi nhà Hán, kéo dài từ năm 221 đến 206 trước Công nguyên trong lịch sử Trung Quốc. Nhà Tần, đứng đầu là Tần Thủy Hoàng Đế, có công rất lớn trong việc thống nhất Trung Quốc, đặt nền móng cho nhiều mặt văn hóa - lịch sử của Trung Quốc, nhưng cũng gây bất bình mạnh mẽ trong nhân dân vì cách cai trị hà khắc. Vì vậy, chỉ 4 năm sau khi Tần Thủy Hoàng chết, nhà Tần đã bị các cuộc khởi nghĩa nông dân làm suy yếu, và cuối cùng mất vào tay Hạng Vũ, kéo theo đó là cuộc Hán Sở tranh hùng kéo dài 5 năm với kết quả là sự thành lập nhà Hán của Hán Cao Tổ Lưu Bang.
 
- 
    - Sở
- Một nước thời Xuân Thu - Chiến Quốc ở Trung Quốc vào khoảng năm 1030 đến 223 trước Công nguyên. Với sức mạnh của mình, Sở đã tiêu diệt 45 chư hầu lớn nhỏ và ở thời hùng mạnh nhất, Sở chiếm nhiều vùng đất rộng lớn, gồm toàn bộ các tỉnh Hồ Nam, Hồ Bắc, và một phần của các tỉnh thành Trùng Khánh, Hà Nam, Thượng Hải, Giang Tô, Quý Châu, An Huy, Chiết Giang ngày nay.
 
- 
    - Ngô
- Cũng gọi là Đông Ngô (phân biệt với Đông Ngô thời Tam Quốc), một nước chư hầu của nhà Chu trong thời Xuân Thu ở Trung Quốc. Ở nước ta, nước Ngô được biết đến nhiều nhất có lẽ qua cuộc chiến tranh Ngô-Việt mà kết cục là nước Việt do Việt Vương Câu Tiễn lãnh đạo đã tiêu diệt hoàn toàn nước Ngô vào năm 473 TCN, Ngô Vương là Phù Sai tự vẫn.
 
- 
    - Cẩm thạch
- Tên dân gian là đá hoa, tên gọi chung của một số loại đá rất cứng và nặng, có thể mài giũa cho bóng loáng, thường được dùng trong nghệ thuật điêu khắc và trang trí.
 
- 
    - Bồ
- Đồ cỡ lớn đựng thóc lúa, thường đan bằng tre.
 
- 
    - Giành
- Còn gọi là trác, đồ đan bằng tre nứa hoặc mây, đáy phẳng, thành cao, thường dùng để chứa nông sản, gặp ở miền Bắc và một số tỉnh Bắc Trung Bộ.
 
- 
    - Ba vành
- Hiện tượng mắt bị gió cát làm cho toét, tạo thành ba vạnh.
 
- 
    - Dử
- Gỉ mắt (có nơi gọi là nhử). Miền Trung và miền Nam gọi là ghèn.
 
- 
    - Mực Tàu
- Mực đen đóng thành thỏi, dùng mài vào nước để viết thư pháp (chữ Hán và gần đây là chữ quốc ngữ) bằng bút lông, hoặc để vẽ.
 
- 
    - Biểu
- Bảo (phương ngữ Trung và Nam Bộ).
 
- 
    - Đàm tiếu
- Bàn tán (đàm) và chê cười (tiếu).
 
- 
    - Thế thường
- Thói thường ở đời.
 
- 
    - Nứa
- Loài cây cùng họ với tre, mình mỏng, gióng dài, mọc từng bụi ở rừng, thường dùng để đan phên và làm các đồ thủ công mĩ nghệ. Ống nứa ngày xưa cũng thường được dùng làm vật đựng (cơm, gạo, muối...).
 
- 
    - Chường
- Cố ý để lộ ra trước mọi người cho ai cũng thấy, tuy đáng lẽ nên ẩn đi, giấu đi (phương ngữ).
 
























