Tài trai đâu đáng tài trai
Tổ tôm xóc đĩa dông dài cả đêm
Canh trước tướng hãy còn tiền
Canh sau thua hết, ngồi bên lọ hồ
Cái ngoảnh đi, đưa tay thò
Cái ngoảnh lại, giả đò chén say
Còn tiền đánh cái cũng hay
Hết tiền đi ngủ, cũng hay giật mình
Tưởng sự tình, bạc nầy hai sấp
Chẳng ai ngờ, nó lại sấp ba
Bây giờ tướng nghĩ chẳng ra
Áo đem bán hết, trở ra mình trần
Về giữa sân, vạch quần ra bắt rận
Ở trong nhà, vợ giận chẳng cơm
Bực mình, tướng chúi ổ rơm,
Chẳng dám hạch nước, hạch cơm, hạch trầu
Vợ thương chồng ra mầu rét mướt
Đem tiền đi để chuộc áo về
Từ nay tướng mới xin thề
Còn đi đánh bạc, chẳng về chi đây
Tài trai đâu đáng tài trai
Dị bản
Quan tướng là quan tướng dai
Tổ tôm xóc đĩa dông dài cả đêm
Canh trước còn khi êm êm
Canh sau thua thiệt ngồi bên lọ hồ
Cái ngoảnh đi thò tay móc lọ
Cái ngoảnh lại chuyện trò tỉnh say
Được thời đàn hát cũng hay
Thua thời đi ngủ lại hay giật mìnhTrời sinh ra ông tướng tài,
Tổ tôm xóc đĩa dông dài cả đêm.
Canh trước tướng hãy còn tiền,
Canh sau thua hết, ngồi bên lọ hồ.
Cái quay đi, thò tay móc lọ
Cái ngoảnh lại, giả bộ chén say.
Còn tiền đánh cái cũng hay,
Hết tiền đi ngủ, lại hay giật mình.
Tưởng sự tình bạc nầy hai sấp,
Chẳng ai ngờ nó lại sấp ba.
Bấy giờ quan tướng thua ra
Áo quần cố hết, trở ra mình trần.
Về đến sân, vạch quần bắt rận
Vợ trong nhà tức giận không cơm.
Tướng vào tướng ngự ổ rơm,
Thấy con kẹt cửa dọn cơm, tướng mừng.
Khi tướng đi, cơm gà cá gỏi,
Khi tướng về, cơm thổi với khoai.
Tướng ngồi chép miệng thở dài,
Bụng đói cật rét, đánh hai bát liền.
Ăn xong, vợ nó nghiền nó chửi,
– Thừa cơm mà cho lão hủi nó ăn.
Thừa quần, thừa áo, thừa khăn,
Làm tao đi chuộc mấy lần mấy phen.
Chẳng thà tao có đồng tiền,
Tao vất xuống giếng, tao liền thấy tăm.
– Bạc thời canh đỏ, canh đen,
Nào ai có dại mang tiền vất đi.
Ngày mai bu mày thử đi,
Xem bạc tướng đánh vậy thì làm sao.
Vợ tướng mới ghé lưng vào,
Mở canh xóc đĩa được bao tiền đầy.
Vợ tướng mới đội về ngay,
Miệng cười hớn hở như cây sênh tiền.
Về nhà đem ra đếm liền,
Gọi con lấy lõi xỏ tiền cho tao.
Thì thào mà cất tiền vào,
Để ai bán ruộng cho tao tậu dần.
Gà đâu con nhốt vào bu,
Bố có uống rượu thì mua mấy đồng.
Bấy giờ tướng chúi ổ rơm,
Chẳng dám hạch nước, hạch sơm, hạch trầu.
Vợ thương chồng ra màu rét mướt,
Đem tiền đi mà chuộc áo về.
Từ rày tướng hẳn xin thê:
Còn đi cờ bạc chẳng về chi đây.
Bình luận