Chuông có gõ mới kêu
Dị bản
Chuông có đấm mới kêu
Đèn có khêu mới tỏ
Chuông có đấm mới kêu
Đèn có khêu mới tỏ
Học như gà đá vách
Chàng về để thiếp xin đưa
Xin trời lại nắng khoan mưa trơn đường.
Đêm khuya năm vợ ngồi hầu,
Vợ cả pha nước, têm trầu chàng xơi.
Vợ hai trải chiếu chàng ngồi,
Vợ ba coi sóc nhà ngoài, nhà trong.
Vợ tư sửa soạn giăng mùng,
Vợ năm dưới bếp trong lòng xót xa.
Chè thưng, cháo đậu bưng ra,
Chàng xơi một bát kẻo mà hết gân.
Hang sâu núi hiểm như vầy
Ai xui anh đến chốn này gặp em
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Người trên chẳng giữ kỉ cương
Khiến cho kẻ dưới lập đường mây mưa
Bởi trên dạy chẳng kĩ càng
Cho nên dưới mới tìm đàng mây mưa
Thương thì chưa chắc đã thương
Con gái ra đường anh chọc anh chơi
Bỏ thì thương, vương thì tội
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Cóc nghiến răng, đang nắng thì mưa
Tham bát bỏ mâm
Cõi trần thế nhân sinh là khách cả
Nợ phong lưu kẻ giả có người vay
(Nợ phong lưu - Nguyễn Công Trứ)
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó
(Mặt đường khát vọng - Nguyễn Khoa Điềm)