Thầy mạnh thầy cứu người ta
Đến khi thầy ốm chẳng ma cứu thầy
Thầy mạnh thầy cứu người ta
Dị bản
Thầy khoe thầy cứu được người
Đến khi thầy ốm chẳng ai cứu thầy
Thầy mạnh thầy cứu người ta
Đến khi thầy ốm chẳng ma cứu thầy
Thầy khoe thầy cứu được người
Đến khi thầy ốm chẳng ai cứu thầy
Khi nên phung phí cũng nên
Khi suy dù khéo giữ gìn cũng suy
Lộ bất hành bất đáo
Chung bất đả bất minh
Bây giờ tôi mới rõ sự tình,
Tại ba với má ở độc, hai đứa mình mới xa.
Ôm lòng sầu, khuya sớm vào ra,
Tai nghe trống điểm canh ba nhớ mình,
Phải chi phụ mẫu thuận tình,
Phụng loan sum hợp phỉ tình ước mơ.
Thương mình chép đặng bài thơ,
Chẳng thương mình giở từng tờ mình coi.
Đêm khuya trăng lặn dầu hao
Em ở nơi nào em nói anh nghe
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng tài
Sinh ra đèn máy thắp hoài năm canh
Thằng Tây ngồi nghĩ cũng sành
Sinh ra tàu điện chạy quanh phố phường
“La ga” thì ở Thụy Chương
Dây đồng cột sắt tìm đường kéo lên
Bồi bếp cho chí bồi bàn
Chạy tiền kí cược đi làm sơ vơ …
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Khoe anh lắm khéo, lắm khôn
Qua cửa nhà lồn bảy vía, còn ba
Đàn ông ít tóc an nhàn
Đàn bà ít tóc dở dang duyên tình
Trong thời Pháp thuộc, kí lục chỉ người làm nghề ghi chép sổ sách trong các sở, còn gọi là thầy kí.
Biết thân, thuở trước đi làm quách,
Chẳng kí, không thông, cũng cậu bồi!
(Than nghèo - Tú Xương)