Đôi ta như nút với khuy
Như mây với núi, biệt ly không đành
Đôi ta như nút với khuy
Dị bản
Đôi ta như cúc với khuy,
Như kim với chỉ, bỏ đi sao đành?
Đôi ta như nút với khuy
Như mây với núi, biệt ly không đành
Đôi ta như cúc với khuy,
Như kim với chỉ, bỏ đi sao đành?
Xin trời cho ngược gió đông
Thuyền quay mũi lại, thiếp trông thấy chàng
Thức khuya mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết dạ ai thế nào
Lên non chọn đá thử vàng
Thử cho đúng lượng mấy ngàn cũng mua
Ngồi buồn quăng đá xuống sông
Quăng đá đá nổi, quăng bông bông chìm.
Giận người dưng thêm phiền
Tới đây cối gạo đã đầy
Trước là giã gạo, sau gầy lương duyên
Đi buôn chung vốn chung lời
Chung tiền chung gạo, còn người không chung
Vợ khôn ngoan làm quan cho chồng
Sống thì con chẳng cho ăn
Chết thì xôi thịt làm văn tế ruồi
Chờ chờ, đợi đợi, trông trông
Bao nhiêu chờ đợi, mặn nồng bấy nhiêu
1. Phiên An, sau đổi thành Gia Định (tỉnh lỵ là tỉnh thành Sài Gòn),
2. Biên Hòa (tỉnh lỵ là tỉnh thành Biên Hòa),
3. Định Tường (tỉnh lỵ là tỉnh thành Mỹ Tho) ở miền Đông;
4. Vĩnh Long (tỉnh lỵ là tỉnh thành Vĩnh Long),
5. An Giang (tỉnh lỵ là tỉnh thành Châu Đốc),
6. Hà Tiên (tỉnh lỵ là tỉnh thành Hà Tiên) ở miền Tây.
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.