Trèo cao, ngã đau
Trèo cao, ngã đau
Dị bản
Trèo cao té đau
Trèo cao té nặng
Trèo cao, ngã đau
Trèo cao té đau
Trèo cao té nặng
Ước gì anh hóa đặng con dơi
Bay lên đáp xuống chỗ nơi em nằm.
Làm quan ăn lộc vua
Ở chùa ăn lộc Phật
Bàn tay đỏ ửng như son
Không người danh tướng cũng con học hành
Câm hay ngóng, ngọng hay nói
Bố cháu lâu nay không nhà
Muốn xuân một tí la cà sang đây
Yêu nhau ba bữa ngày mùa
Ai về nhà nấy, lại mang lấy sầu
Có tật giật mình
Sống thì chẳng cho ăn nào
Chết thì cúng giỗ mâm cao cỗ đầy
Giao gì làm nấy
Chỉ đâu đánh đấy
Có gì cho nấy
Hết rồi ngồi đấy
Cái cò cái vạc cái nông
Ba con cùng béo vặt lông con nào
Vặt lông con cốc cho tao
Tao nấu tao nướng tao xào tao ăn
Nhân dân ta tự nhận là con Lạc cháu Hồng. Từ "Lạc Hồng" đôi khi được đảo thành Hồng Lạc, tương tự như đối với "con Hồng cháu Lạc."
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
(Con cò - Chế Lan Viên)