Kiểng xa bồn, kiểng không xanh
Anh rầu người nghĩa, cơm canh bỏ liều.
Kiểng xa bồn, kiểng không xanh
Dị bản
Kiểng xa bồn, kiểng lại héo queo
Anh xa người nghĩa như lồng đèn treo hết dầu
Kiểng xa bồn, kiểng lại héo queo
Anh xa người nghĩa như lồng đèn treo hết dầu
Muốn nói không làm mẹ chồng mà nói
Chó khôn tha cứt ra bãi,
Chó dại tha cứt về nhà.
Trán cao, miệng rộng, mũi dài
Có khoa ăn nói, ít ai sánh bằng
Con rắn hổ mây nằm cây thục địa
Con ngựa nhà trời ăn cỏ chỉ thiên
Phận em là gái thuyền quyên
Ai mà đối đặng, kết nguyền phu thê
Vợ là ông thì chồng là tớ
Cau già lỡ lứa bán trăm
Chị nọ lỡ lứa biết nằm cùng ai?
Tới đây đường ngắn ngõ dài
Đón ngăn nhau lại, hỏi ai bạc tình
Gặp mặt anh đây, em còn ngúng nguẩy
Xa anh rồi, nước mắt em chảy như mưa
Song song đôi cửa then gài
Dẫu mưa có tạt, tạt ngoài mái hiên.
Trai anh hùng, gái thuyền quyên
Phỉ nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng
(Truyện Kiều)
Có âm dương, có vợ chồng,
Dẫu từ thiên địa cũng vòng phu thê.
(Cung oán ngâm khúc)
Gọi là gặp gỡ giữa đường
Họa là người dưới suối vàng biết cho
(Truyện Kiều)