Trời sinh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó nhiều
Trời sinh con mắt là gương
Dị bản
Trời sanh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó hoài
Trời sanh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó hoài
Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân
Tưởng rằng củi mục dễ đun
Ngờ đâu củi mục khói um cả nhà
Dầu bông bưởi, dầu bông lài
Xức vô tới tết còn hoài mùi cứt trâu
Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Tay đâu mà bụm miệng người thế gian
Trách duyên trách số lỡ làng
Cầm gương gương tối, cầm vàng vàng phai
Hỏi sư mượn lược
Giấu đầu hở đuôi
Thóc nếp đãi gà rừng
Lặn cho sâu, vò đầu cho sạch
Một mai em gái theo chồng,
Còn đâu bánh giá Chợ Giồng mời anh?
Cây khô chết đứng giữa đồng
Nàng dâu khôn khéo mẹ chồng vẫn chê
Cây khô chết đứng giữ đồng
Mưa giông anh không sợ, mà sợ cây cầu bắc ngang
Cây khô chết đứng giữa trời
Chết thời chịu chết không quên lời anh than