Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần tơ vương
Xa xôi dịch lại cho gần
Dị bản
Xa xôi xích lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần giăng tơ
Xa xôi dịch lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần tơ vương
Xa xôi xích lại cho gần
Làm thân con nhện mấy lần giăng tơ
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Tôi cưới bà từ thuở mười lăm
Vợ chồng hủ hỉ ăn nằm với nhau
Nhớ hồi nào bà ốm bà đau
Tôi lo thang thuốc cho bà mau chóng lành
Bây giờ bà béo nước bà ngọt canh
Bà quên đi cái nghĩa ba sinh thuở nào
Tôi nói ra chẳng phải tính công lao
Tôi nuôi bà mập ú cặp nhũ bà tròn inh
Bây giờ bà bạc nghĩa bạc tình
Để tôi ngậm đắng cũng chịu đành vậy thôi
Gia tài chẳng có là bao
Chỉ có cái cối giã gạo của tôi với bà
Mai này lỡ có ra tòa
Bà rinh cái cối tôi na cái chày
Đêm về ngẫm nghĩ gác tay
Cái cối bà lạnh lẽo mới sang mượn cái chày của tôi.
Bờ bụi tối tăm anh quơ nhằm thau bể
Cưới con vợ chửa về, thổi lửa queo râu.
Tuy em chữ nghĩa nhấp nhem
Anh không đối đặng, ai thèm ưng anh
Tuy em chữ nghĩa nhấp nhem
Anh không đi lính, ai thèm lấy anh
Bao phen biển tiến biển lui,
Chúa thiêng quan giỏi đứng ngồi nơi đâu,
Biết bao nông nỗi buồn đau,
Nào ai tế độ siêu cầu cho ai?
Ở ăn chưa kịp yên vui,
Chúa quan đâu đã đứng ngồi ngay bên,
Muôn vàn đóng góp không tên,
Rằng cho phần xác phần hồn thảnh thơi!
Người đại lượng đáng quý thay
Trọn đời hưởng phúc, trọn ngày yên tâm
Chưa biết anh em còn ao ước
Biết anh rồi nhạt như nước ốc ao bèo.
Thương nhau nên phải đi tìm
Nhớ nhau một lúc như chim lạc đàn.
Đàn bà chưa nói đã cười
Lương duyên vất vả, cuộc đời truân chuyên
Bù đầu giả dại làm ngây
Khôn kia dễ bán dại này mà ăn
Thôi đừng khóc ré hổ ngươi
Làm trai chớ để ai cười tình si
Múa gậy vườn hoang
Con gái lấy phải chồng già
Cầm bằng con lợn cọp tha vào rừng
Ví chăng duyên nợ ba sinh,
Làm chi những thói khuynh thành trêu ngươi?
(Truyện Kiều)