Phúc chẳng hai, tai chẳng một
Dị bản
Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí
Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí
Trâu chậm uống nước dơ
Trâu ngơ ăn cỏ héo
Chị kia bới tóc đuôi gà,
Nắm đuôi chị lại hỏi nhà chị đâu?
– Nhà tôi ở dưới đám dâu
Ở trên đám đậu đầu cầu ngó qua
Ngó qua đám bắp trổ cờ
Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông
Ngó qua nhà trống bên sông
Có con bìm bịp ăn trầu đỏ môi
Tiếc công anh ngồi ẩn bóng đèn
Kết duyên không đặng cứ trời anh kêu
Anh làm sao lên đặng ông trời
Mượn cái roi điện hại người bạc ơn
Đêm khuya chẳng ngủ, dậy ngồi
Giận người ở bạc như vôi thế này
Cù bơ cù bất
Cù bất cù bơ
Cầu bơ cầu bất
Cà bơ cà bất
Mịt mịt mây bay khói tỏa
Em ngồi trông anh mây rã từng chòm
Nếu anh có vợ rồi thì lấy tay che mặt, đừng ngó đừng dòm tới em
Không thầy đố mày làm nên
Mùng chín vía trời, mùng mười vía đất
Yêu nhau xa cũng nên gần
Ghét nhau kề gạch liền sân chẳng chào
Chơi với chó, chó liếm mặt
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao
Ông ơi, ông vớt tôi nao
Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng
Có xáo thì xáo nước trong
Đừng xáo nước đục đau lòng cò con
Cửa nhà có nắp có ngăn
Việc làm có mực, việc ăn có chừng.