Một mẹ nuôi chín mười con
Chín mười con không nuôi tròn một mẹ
Một mẹ nuôi chín mười con
Dị bản
Một mẹ nuôi được mười con
Mười con không nuôi được một mẹ
Một mẹ nuôi chín mười con
Chín mười con không nuôi tròn một mẹ
Một mẹ nuôi được mười con
Mười con không nuôi được một mẹ
Trực nhìn đầu non hoa nở
Cảm thương mụ vợ không con
Cớ mần răng khô héo hao mòn
Sợ e thác nhục, xương còn bọc da
Ra đường thấy vợ người ta
Mập mịa chắc chắn, vợ nhà khô khan
Đêm nằm tôi thở, tôi than
Cầu trời, khấn Phật cho nàng sinh thai
Bất kỳ con gái, con trai
Sanh đặng một chút hôm mai thỏa lòng
Vợ chồng tôi cui cút một mình
Không con có của, để dành ai ăn?
Vừa may sinh đặng một thằng …
Có chồng như kiếp bị đày
Công việc đêm ngày không rảnh đôi tay
Tay gắp miếng chả cho cha
Thấy người có mẹ không cha ta buồn
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Muốn về với mẹ mà không có đò
Sóng xao mình vịt ướt lông
Rùa kêu đá nổi thiếp không bỏ chàng
Làm dâu cực nhọc long đong
Khuya còn giã gạo lưng không được nằm
Cha mẹ sinh dưỡng ra con
Cũng như trời đất nước non không cùng
Vẫn là một khí huyết chung
Chia riêng mày mặt trong lòng sinh ra
Bào thai chín tháng mang ta
Kiêng khem bệnh tật ai hòa chịu chung
Làm người hiếu nghĩa đi đầu
Hiếu cha hiếu mẹ việc gì không xong
Chàng ơi đưa gói thiếp mang
Đưa gươm thiếp vác cho chàng đi không
Thương con man mác đại dương
Con thương cha mẹ có thường vậy không?
Chiều chiều ra đứng ngõ xuôi,
Ngó không thấy mẹ, bùi ngùi nhớ thương