Lẽ nào thương kẻ ngu si,
Hơi đâu thương đứa nằm lì mà ăn.
Lẽ nào thương kẻ ngu si
Dị bản
Quan đâu thương kẻ ngu si
Của đâu cho đứa nằm lì mà ăn
Lẽ nào thương kẻ ngu si,
Hơi đâu thương đứa nằm lì mà ăn.
Quan đâu thương kẻ ngu si
Của đâu cho đứa nằm lì mà ăn
Số nghèo làm chẳng nên giàu
Thức khuya dậy sớm cho đau xương sườn
Con chim xanh ăn quanh bờ giếng
Anh chỉ yêu nàng làm biếng ăn hoang
Làm dâu về nhà người ta
Ăn no ngủ nướng mẹ la chồng rầy
Có chồng mà chẳng biết lo
Ăn hàng ngủ nướng là đồ nhớt thây
Ve vẻ vè ve
Nghe vè mụ nhác
Không lo sương nác
Chỉ biết ngồi ăn
Ăn rồi lại ngủ
Ngủ rồi lại ngồi
Nước chảy bòng trôi
Mỗi ngày qua bữa
Luộc rau nhác rửa
Uống nước nhác hâm …
Con ăn cho no, con ngủ cho no
Ngày sau con lớn, con bò như bố con kia!
Ăn rồi cắp đít đi chơi
Hễ mó đến việc, mong trời đổ mưa
Những người mặt mũi lọ lem
Bởi chưng kiếp trước đĩa đèn không lau
Những người mặt trắng phau phau
Bởi chưng kiếp trước hay lau đĩa đèn.
Nhà anh có một cây chanh
Nó chửa ra cành, nó đã ra hoa,
Nhà anh có một mụ già,
Thổi cơm, nấu nước, quét nhà chẳng nên.
Ăn cỗ thì đòi mâm trên,
Mâm son bát sứ đưa lên hầu bà,
Ăn rồi bà chết giữa nhà
Gọi con gọi cháu, dắt bà đi chôn
Có chôn thì chôn cho sâu
Để hai con mắt coi trâu coi bò,
Có chôn thì chôn cho xa
Đừng chôn gần nhà bà về bà nhát trẻ con.
Khi làm thì tay đau
Khi ăn thì tau đây
Mặt mày sáng sủa như sao
Ngồi không ăn bám biết bao cho vừa
Trước đây bệnh hủi bị xem là nan y và người mắc bệnh hủi thường bị ghê sợ, xa lánh.