Thương ai thương cả đường đi
Ghét ai ghét cả tông chi họ hàng.
Thương ai thương cả đường đi
Dị bản
Thương nhau thương cả dáng đi
Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng.
Thương nhau thương cả dáng đi
Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng.
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ con cá bống sông Trà kho tiêu
Đi đâu cũng nhớ Thu Xà
Nhớ mùi cá bống mặn mà hương tiêu.
Nghèo nghèo, nợ nợ, có phước gặp cô vợ bán don
Rủi mai có chết cũng còn cặp ui.
Có nghèo, có khó cũng lấy con vợ bán don,
Lỡ khi nó chết cũng còn cặp ui!
Ngó lên Thiên Ấn nhiều tranh
Liều mình lén mẹ theo anh phen này
Đèn lưu ly nửa nước nửa dầu
Nửa thương cha mẹ, nửa sầu nợ duyên
Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương thì hãy ghé nhà thăm em
Lúc nắng thì lại đi chơi
Đến khi tối trời đổ lúa vô rang
Ăn chanh nhớ tỏi bùi ngùi
Ngồi trong liếp hẹ nhớ mùi rau răm
Hỡi người bạn cũ quanh năm
Quay tơ có nhớ mối tằm xa xưa?
Ăn tiêu nhớ tỏi bùi ngùi
Ngồi bên đám hẹ nhớ mùi rau răm
Hỡi người quân tử trăm năm
Quay tơ có nhớ mối tằm hay không?
Chiều chiều mây phủ Đá Bia
Đá Bia mây phủ, chị kia mất chồng
Mất chồng như nậu mất trâu
Chạy lên chạy xuống cái đầu chơm bơm
Chiều chiều mây phủ Đá Bia
Đá Bia mây phủ, chị kia mất chồng
– Mất chồng ta chẳng có lo
Sợ anh mất vợ nằm co một mình
Thương chi cho uổng tấm tình
Bậu về xứ bậu bỏ mình bơ vơ
Tiếc công anh đào ao thả cá
Năm bảy tháng trời người lạ tới câu.
Uổng công anh đào ao thả cá
Năm bảy tháng trường người lạ tới câu.
Bùn xa bèo, bùn khô bèo héo
Lựu xa đào, lựu xéo đào xiên
Vàng trên tay rớt xuống nước không phiền
Chỉ phiền một nỗi nợ với duyên không thành
Bùn xa bèo, bùn khô bèo héo
Lựu xa đào, lựu ngả đào nghiêng
Vàng trên tay rớt xuống nước không phiền
Chỉ phiền một nỗi nợ với duyên không thành
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.