Tạnh trời mây kéo về non
Hẹn cùng cây cỏ chớ còn mong mưa
Tạnh trời mây kéo về non
Dị bản
Tạnh trời, mây kéo về non
Nhìn xa cây cỏ, lòng còn trông mưaTạnh trời mây kéo về non
Thẹn thùng cây cỏ vẫn còn trông mưa
Tạnh trời mây kéo về non
Hẹn cùng cây cỏ chớ còn mong mưa
Tạnh trời, mây kéo về non
Nhìn xa cây cỏ, lòng còn trông mưa
Tạnh trời mây kéo về non
Thẹn thùng cây cỏ vẫn còn trông mưa
Trăng mờ còn tỏ hơn sao
Dẫu rằng núi lở còn cao hơn đồi
Vì sương nên núi bạc đầu
Biển lay bởi gió, hoa sầu bởi mưa
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non
Trăng bao nhiêu tuổi trăng tròn
Núi bao nhiêu tuổi núi còn trơ trơ
E khi thắm lạt vàng phai
Sắc tàn nhị mất, anh lại bỏ hoài không thương
– Anh thề có bóng trăng đây
Núi kia có lở tấm lòng này vẫn nguyên
Sự đời nghĩ cũng nực cười
Một con cá lội mấy người thả câu
Anh về xẻ gỗ bắc cầu
Non cao anh vượt biển sâu anh dò
Bây giờ sao chẳng bén cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng đi
Tối trăng còn hơn sáng sao
Dẫu rằng núi lở còn cao hơn đồi
Theo anh cho ấm tấm thân,
Khỏi qua non nọ, khỏi lần núi kia.
Lấy chồng cận núi kề sông
Nước không lo cạn, củi không lo tìm
Thương ai ra đứng đầu non
Nhớ ai ra đứng đầu hòn Đá Bia