Làm trai cố chí lập thân
Rồi ra gặp hội phong vân cũng vừa
Nên ra tay kiếm tay cờ
Chẳng nên thì chớ, chẳng nhờ tay ai
Nên ra tay kiếm tay cờ
Dị bản
Khi nên tay kiếm tay cờ
Không nên thì cũng chẳng nhờ cậy ai
Làm trai cố chí lập thân
Rồi ra gặp hội phong vân cũng vừa
Nên ra tay kiếm tay cờ
Chẳng nên thì chớ, chẳng nhờ tay ai
Khi nên tay kiếm tay cờ
Không nên thì cũng chẳng nhờ cậy ai
Đây ta như cây giữa rừng
Ai lay chẳng chuyển, ai rung chẳng rời
Làm trai cho đáng nên trai
Xuống Đông, Đông tĩnh, lên Đoài, Đoài tan
Đã sinh ra kiếp con trai
Đèo cao núi thẳm sông dài quản chi.
Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo
Chớ thấy sóng cả mà rã tay chèo
Chớ thấy sóng cả mà lo
Sóng cả mặc sóng, chèo cho có chừng
Có làm thì mới có ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Có khó mới có miếng ăn
Không dưng ai dễ mang phần đến cho
Quét nhà ngày Tết đổ hết gia tài.
Năm canh thì ngủ lấy ba
Hai canh lo lắng việc nhà làm ăn
"Chúa của ta, tay kiếm, tay cờ mà làm nên sự nghiệp, trong khi nhà ngươi đi cầu viện ngoại bang, hết Xiêm đến Tàu làm tan nát cả sơn hà, lại bị chúa công ta đánh cho không còn mảnh giáp. Đem so với chúa của ta, nhà ngươi chẳng qua là nước vũng so với ao trời." (Lời Bùi Thị Xuân trả lời câu hỏi của Nguyễn Ánh "Ta so với chúa ngươi ai hơn ai?", trích từ sách Nhà Tây Sơn - Quách Tấn, Quách Giao).
Tự biệt nhiều lời so vắn giấy
Tương tư nặng gánh chứa đầy thuyền
(Bỏ vợ lẽ cảm tác - Nguyễn Công Trứ)