Trống điểm ba, nhịp sáu ình ình
Em bầm gan tím ruột để cho mình có đôi
Tìm kiếm "trưởng"
- 
        
        
        
    
    
- 
        
        
        
    
    Đạo cang thường không phải như cá tôm
- 
        
        
        
    
    Ban mai ra đứng trông mây, thấy mây giăng mất chỗ
- 
        
        
        
    
    Trống quân em lập lên đây
- 
        
        
        
    
    Nhớ anh đi ra đi vôNhớ anh đi ra đi vô 
 Gan teo từng đoạn, con mắt mờ kéo mây
- 
        
        
        
    
    Giấu đầu lại hở cánh tayGiấu đầu lại hở cánh tay 
 Thà rằng thú thực con này cho xong!
- 
        
        
        
    
    Trống quân, trống quýt, trống còiTrống quân, trống quýt, trống còi 
 Ta chẳng lấy nó, nói đòi lấy ta
 Trống quân anh đánh nhịp ba
 Lúc vào nhịp bảy, lúc ra nhịp mười
- 
        
        
        
    
    Dang tay khoát bạn: khoan thươngDang tay khoát bạn: khoan thương! 
 Ta không phải nghĩa cang thường với bạn đâu
- 
        
        
        
    
    Anh ơi giữ đạo tam cangAnh ơi giữ đạo tam cang 
 Dù sanh dù tử cũng giữ cho toàn trước sau
 Anh ơi đừng có ham giàu
 Tỉ như con chim kêu núi Bắc, con cá sầu biển Đông
 Có duyên thì vợ thì chồng
 Không duyên ở vậy lập vườn hồng trồng hoa
 Hỡi người bạn cũ gần xa
 Ham nơi phú quý bỏ nghĩa ta sao đành
- 
        
        
        
    
    Anh đi đâu đi có một mìnhAnh đi đâu đi có một mình 
 Cho em đi với kẻo tình nhớ thương
- 
        
        
        
    
    Trống quân em đánh nhịp baTrống quân em đánh nhịp ba 
 Em đánh nhịp bảy, nó ra nhịp mười
 Anh nào có vợ thì thôi
 Anh nào chưa vợ thì chơi kẻo già
- 
        
        
        
    
    Trống quân, trống quít, trống còiTrống quân, trống quít, trống còi 
 Em bao nhiêu tuổi em đòi lấy Tây
 Lấy Tây chẳng được bao ngày
 Nó về nước nó, em nay không chồng
- 
        
        
        
    
    Khăn nâu áo vải là thường
- 
        
        
        
    
    Tai nghe trống điểm dưới ao
- 
        
        
        
    
    Đã đi đến chốn thì chơi
- 
        
        
        
    
    Tôi xin các bác giãn ra
- 
        
        
        
    
    Cũng nhờ đôi bác đôi bênCũng nhờ đôi bác đôi bên, 
 Mỗi người mỗi tiếng, mới nên can thường
- 
            Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm. 
 Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.Chung ăn chung mặc, không ai chung cặc bao giờChung ăn chung mặc, không ai chung cặc bao giờ Dị bản
- 
        
        
        
    
    Đồn đây có tiếng cờ cao
- 
        
        
        
    
    Chẳng thương cũng làm đò cúm núm
Chú thích
- 
    - Cương thường
- Cũng đọc là cang thường, cách nói tắt của tam cương ngũ thường, một khái niệm về đạo lí của Nho giáo trong chế độ phong kiến dành cho nam giới. Tam cương nghĩa là ba giềng mối (cương là đầu mối của lưới, nắm được cương thì các mắt lưới sẽ giương lên), gồm có quân thần (vua tôi), phụ tử (cha con), và phu phụ (chồng vợ). Ngũ thường (năm đức tính phải có) gồm: Nhân (đức khoan dung), lễ (lễ độ), nghĩa (đạo nghĩa), trí (trí tuệ) và tín (lòng thành thật).
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng. 
 
- 
    - Rày
- Nay, bây giờ (phương ngữ).
 
- 
    - Mô
- Đâu, nào (phương ngữ Trung Bộ).
 
- 
    - Hát trống quân
- Hình thức sinh hoạt ca hát giao duyên phổ biến ở các tỉnh đồng bằng và trung du Việt Nam, kể từ Thanh Hóa trở ra Bắc. Hát trống quân ở mỗi địa phương có khác nhau về làn điệu, lối hát và thời điểm hát, nhưng đều mang một số điểm chung như: những người tham gia chia thành hai bên "hát xướng" và "hát đáp", lời ca thường mang tính ứng đối, sử dụng trống dẫn nhịp gọi là "trống thùng", giữa những câu đối đáp có đoạn ngừng gọi là "lưu không". 
Hát trống quân thường được tổ chức vào rằm tháng bảy, tháng tám âm lịch, ngoài ra còn được tổ chức hát thi vào những ngày hội. Trong những ngày mùa, vào chiều tối, những người thợ gặt ở nơi khác đến thường tổ chức hát với nhau hoặc với trai gái trong làng. Xem phóng sự Hát trống quân - Nét dân ca của đồng bằng Bắc Bộ. 
 
- 
    - Luân thường
- Phép tắc đạo đức của Nho giáo phong kiến, qui định hành động hằng ngày của người ta.
 
- 
    - Cờ tướng
- Một trò chơi cờ rất phổ biến ở Trung Quốc và Việt Nam. Hai người chơi điều khiển hai nhóm quân (thường có màu xanh-đỏ hoặc trắng-đen), mỗi nhóm có các quân Tướng, Sĩ, Tượng (có nơi gọi là Bồ), Xe, Pháo, Mã, Tốt, đi theo lượt, mỗi quân có cách đi khác nhau. Nếu quân Tướng của bên nào bị "chiếu bí," nghĩa là không còn nước đi, thì bên ấy thua cuộc. 
Ngoại trừ cách chơi này, người ta cũng nghĩ ra một số biến thể của cờ tướng như cờ mù, cờ thế, cờ người, chấp... 
 
- 
    - Nhất niên nhất lệ
- Mỗi năm (chỉ có) một lần.
 
- 
    - Hàm tiếu
- Nụ cười chúm chím (hàm nghĩa là ngậm trong mồm, tiếu là nụ cười).
 
- 
    - Nỏ
- Không, chẳng (phương ngữ Trung Bộ).
 
- 
    - Lưu Nguyễn
- Lưu Thần và Nguyễn Triệu. Xem chú thích Thiên Thai.
 
- 
    - Hoành
- Ngang, cầm/đi ngang (từ Hán Việt).
 
- 
    - Chẳng thương cũng làm đò cúm núm
- Theo sách Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn của Huình Tịnh Của: Có ý nói về sự dâu rể ở với hai bên cha mẹ, không nên tỏ sự giận ghét, kẻo mất sự hiếu thảo thuận hòa, nghĩa là có không ưa cũng phải để bụng; về sự con cái ở cùng cha mẹ cũng vậy.
 

