Mình về mình bỏ ta đây
Như con tơ rối gỡ ngày nào xong.
Mình về mình bỏ ta đây
Dị bản
Biết nhau đó bỏ nhau đây
Như con tơ rối gỡ ngày nào xong
Mình về mình bỏ ta đây
Như con tơ rối gỡ ngày nào xong.
Biết nhau đó bỏ nhau đây
Như con tơ rối gỡ ngày nào xong
Tháng bảy kiến bò chỉ lo lại lụt
Tức nước vỡ bờ
Cô kia tóc bỏ đuôi gà
Lại đây anh hỏi một và mấy câu
Tóc cô chính ở đỉnh đầu
Hay là tóc mượn ở đâu chắp vào?
Cô kia tóc bỏ đuôi gà
Lại đây anh hỏi một và bốn câu
Tóc cô chính tóc ở đầu
Hay là tóc mượn ở đâu chắp vào?
Thẳng như rắn bò
Chê chồng chẳng bõ chồng chê
Chê chồng thì ít chồng chê thì nhiều.
Đi đâu mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng?
Quay đầu là bờ
Biết nhau rồi bỏ nhau ư?
Sao xưa anh nói ngọt như là đường
Cau non khéo bổ cũng dày,
Dầu thương cho mấy, cơ hội này cũng xa
Bây giờ hỏi thật anh Ba
Còn thương như cũ hay là hết thương?
Ban ngày dãi nắng, tối lại dầm sương,
Thân em lao khổ một mình, có thương không mình?
Hoài phân đem bỏ ruộng người
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)