Chớ nghe quân tử nỉ non
Dị bản
Chớ nghe quân tử ỉ òn
Mà rồi có lúc ẵm con một mình.
Chớ nghe quân tử ỉ òn
Mà rồi có lúc ẵm con một mình.
Anh đi lưu thú Bắc Thành,
Ðể em ở lại như nhành mai khô.
Phụng hoàng lẻ bạn sầu tư,
Em đây lẻ bạn cũng như phụng hoàng.
Củi đậu nấu đậu ra dầu
Tới cùng mình không nên nghĩa, nguyện cạo đầu đi tu
Ai về nhắn nhủ ông sư
Đừng nhang khói nữa mà hư mất đời
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
– Tối trời quân tử đi chơi
Tôi đái một chỗ đái, lội bơi trở về
– Em đái chi mà đái dại, đái khờ
Nhà cửa em trôi trước, bàn thờ em trôi sau
Gặp anh em nở nụ cười
Vắng anh, em lại giọt vơi giọt đầy.
Dẫu mà không lấy được em
Anh về đóng cửa cài rèm đi tu
– Tu mô cho em tu cùng
May ra thành Phật thờ chung một chùa
Cá rô ẩn bóng chân trâu
Một trăm quân tử tới câu không màng
Thuyền dời mà bến chẳng dời
Khăng khắng, quân tử nhất ngôn
Nhất thời sợ kẻ anh hùng
Nhì thời sợ kẻ bần cùng liều thân
Địa danh này gắn liền với nhiều truyền thuyết lịch sử, hiện còn lưu nhiều cổ tích như đền thờ Áp Lãng Chân Nhân, đình làng Phù Sa thờ Triệu Việt Vương, bia đá cửa Thần Phù...