Nhơn trung sâu tợ như đào
Thung dung trần thế, ai nào dám đương
Nhơn trung sâu tợ như đào
Dị bản
Nhân trung sâu tựa như đào
Vang danh thế giới, anh hào ai đương
Nhân trung sâu tựa như đào
Vang danh thế giới, anh hào ai đương
Những người có đuôi mắt dài
Láo liên liếc trộm, hãm tài, đa dâm
Những người lông mi tốt dài
Anh em đông đúc, sống ngoài bảy mươi
Mặt đỏ như lửa, thấy bụng chửa cũng sợ
Tiếng nhỏ mà lại không vang
Thêm mắt lờ đờ, tuổi thọ khó lâu
Trán cao, mặt lớn, mắt lươn
Cuộc đời cô độc dẫu thường phấn son
Đàn ông râu quặp vô cằm
Tham ăn với vợ, lằm bằm với con
Đêm qua vui thú nơi đâu
Đấy vui có nhớ chốn sầu này chăng?
Một tháng có đôi tuần trăng
Sao đấy chẳng ở cho bằng lòng đây?
Tương tư chẳng ốm cũng sầu
Con ruồi đậu mép, chẳng đau cũng buồn
Tuy rằng anh ở nhà anh
Hồn hoa vất vưởng xung quanh nhà nàng
Người ngay mắt ngó thẳng, hiền
Láo liên, liếc trộm là phường gian manh
Áo bà ba cùng với khăn rằn được coi là một trong những đặc trưng văn hóa Nam Bộ, mặc dù hiện nay áo đã được "cải tiến" khá nhiều.
Về nguồn gốc tên áo, nhà văn, nhà nghiên cứu Sơn Nam cho rằng “Bà Ba là người Mã Lai lai Trung Hoa. Chiếc áo bà ba mà người miền Nam ưa thích, vạt ngắn không bâu chính là kiểu áo của người Bà Ba” (Văn minh miệt vườn).