Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Sang đâu đến kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Dị bản
Giàu đâu những kẻ ngủ trưa
Sang đâu những kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu đến kẻ ngủ trưa
Sang đâu đến kẻ say sưa tối ngày
Giàu đâu những kẻ ngủ trưa
Sang đâu những kẻ say sưa tối ngày
Thánh nhân đãi kẻ khù khờ
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có bát cơm đầy, nhớ đến nhà nông
Đường đi cách bến cách sông
Muốn qua dòng nước, nhờ ông lái đò
Chiều nay có kẻ thất tình,
Tựa mai mai ngã, tựa đình đình xiêu.
Chuyện người mặc kệ người lo
Hơi đâu đáy nước, mình mò bóng trăng
Nhất thời sợ kẻ anh hùng
Nhì thời sợ kẻ bần cùng liều thân
Giàu sang nhiều kẻ đến nhà
Khó khăn nên nỗi ruột rà xa nhau
Đôi bên là kẻ thuộc quen
Trong cơn tối lửa tắt đèn có nhau.
Ai ơi thương kẻ mồ côi
Như bèo mặt nước, biết trôi bến nào
Nhà giàu yêu kẻ thật thà
Nhà quan yêu kẻ vào ra nịnh thần
Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên
Nghe lời anh kể nhẹ nhàng
Trong tay có bạc có vàng cũng trao
Bần tăng là kẻ tu hành,
Bao nhiêu gái đẹp để dành bần tăng.
Làm ơn há dễ mong người trả ơn (Lục Vân Tiên)