Con ơi chớ lấy vợ giàu
Cơm ăn chê hẩm, cá kho bầu nó chê tanh
Con ơi chớ lấy vợ giàu
Dị bản
Con ơi chớ lấy vợ giàu,
Cơm ăn chê hẩm, canh bầu chê tanh
Con ơi chớ lấy vợ giàu,
Cơm ăn chê hẩm, canh bầu chê tanh
Trách người quân tử gian manh
Chơi hoa rồi lại hái cành kế bên
Trách người quân tử bạc tình
Chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao
Thuốc lào chồng hút vợ say
Thằng con châm điếu lăn quay ra nhà
Có anh hàng xóm đi qua
Hít phải khói thuốc say ba bốn tuần
Thêm chú gà trống ngoài sân
Mổ nhầm bã thuốc cánh chân cứng đờ
Lại còn chị mái hoa mơ
Hơi thuốc bay đến bơ phờ cả lông
Khói thuốc cứ toả vòng vòng
Say hết tất cả nước trong, nước ngoài
Làm trai lấy được vợ khôn
Như chĩnh vàng cốm để chôn trong nhà
Làm trai lấy được vợ ngoa
Một ngày bảy lượt đi ra tạ làng
Đàn ông râu quặp vô cằm
Tham ăn với vợ, lằm bằm với con
Được mùa chê gạo vô hơi
Mất mùa ăn cám trời ơi hỡi trời
Người già mà lấy vợ tơ
Như liều thuốc độc để hờ bên thân
Ai mà nói dối với ai
Thì trời giáng hạ cây khoai giữa đồng
Ai mà nói dối với chồng
Thì trời giáng hạ cây hồng bờ ao
Hễ ai nói xấu cho ai
Thì trời giáng hạ cây khoai giữa đồng
Hèn mà làm bạn với sang
Kẻ ngồi người đứng có ngang nhau bao giờ
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Rõ là bì phấn với vôi
Bì lồn con đĩ với môi thợ kèn
Học đòi ăn ớt với gừng
Vừa cay vừa đắng, lại trừng mắt lên!
Học đòi ăn ớt với gừng
Vừa cay vừa đắng, lại sưng cả mồm
Sẩy cha, ăn cơm với cá
Sẩy mẹ, liếm lá dọc đường
Trông trăng mà thẹn với trời
Soi gương mà thẹn với người trong gương
Thân này đáng giá nghìn vàng
Bắt đem dãi nắng dầm sương bấy chầy
Sao lòng nhiều nỗi đắng cay
Bấy lâu thảm chất sầu xây nên thành
Thuốc lào thường được đóng thành bánh để lưu trữ, gọi là bánh thuốc lào.
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Mai sau dù có bao giờ,
Thắp lò hương ấy so tơ phím này.
Trông ra ngọn cỏ lá cây,
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về.
(Truyện Kiều)