Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã rời nhau ra
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Dị bản
Gặp nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan cối gạo đã rời nhau ra.Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã chia đôi ngả đường
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã rời nhau ra
Gặp nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan cối gạo đã rời nhau ra.
Yêu nhau chưa ráo mồ hôi
Chưa tan buổi chợ đã chia đôi ngả đường
Con cá lí ngư sầu tư biếng lội
Em xa anh rồi anh trông đợi biếng ăn
Mang bộ xương cách trí, anh leo lên tháp mười từng
Trông vượt Bảy Núi, trông tuốt Nam Vang, trông quàng Châu Đốc, trông dọc Long Xuyên, trông lên Cao Lãnh, trông thẳng cánh cò bay lên Sài Gòn
Ối thôi thôi em ơi, con mắt anh mòn
Em mải mê xứ lạ, anh đâu còn thấy em!
Tưởng là thiên hạ nói chơi
Hay đâu nói thiệt rụng rời tay chân
Hỏi mây, hỏi gió, hỏi trăng
Hai hàng nước mắt rần rần tuôn ra.
Thương nhau từ thuở méo trời
Bây giờ méo đất phải rời nhau ra
Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Đạo chồng nghĩa vợ giận rồi lại thương
Có con hơn của anh ơi
Của như buổi chợ họp rồi lại tan
Dòng sông lai láng có con nước bạc
Anh có vợ rồi, còn gạt em chi
Thủng thẳng mà thương nhau hoài
Đừng vồ vập lắm mà rời nhau ra
– Tới đây hò thử mà chơi
Giỏ thưa gánh nước chẳng rơi hột nào?
– Anh ơi đừng nói lừng khừng
Giỏ thưa gánh nước bỏ thùng vô trong!
Ta như tiên ở trên trời
Trước sau gắn bó không rời nhau ra
Ở một số địa phương miền Trung, cá chép còn gọi là cá gáy.
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.
Giọt châu lã chã khôn cầm
Cúi đầu chàng những gạt thầm giọt Tương
(Truyện Kiều)