Sống một đồng không biết
Chết một đồng không đủ
Sống một đồng không biết
Dị bản
Sống một đồng không hết
Chết mười đồng không đủ
Sống một đồng không biết
Chết một đồng không đủ
Sống một đồng không hết
Chết mười đồng không đủ
Thương anh hãy đứng cho xa
Đừng có đứng cận người ta nghi ngờ
Thương anh hãy đứng cho xa
Con mắt anh liếc cũng bằng ba đứng gần
Cấy thưa thừa thóc, cấy dày thì cóc được ăn
Nửa đêm trăng tắt sao lòe
Ngoài ngõ lắm đá, coi què nghe anh
Bạn về giữ trọn niềm hoa
Đừng cho ong bướm vô ra nhộn nhàng
Anh ơi, đừng thấy tóc dài mà phụ tóc ngắn
Đừng thấy da trắng mà phụ da đen
Đừng thấy bóng trăng mà phụ bóng đèn
Bóng trăng một thuở, bóng đèn trăm năm
Ai ơi chớ uống mà say
Họ hàng ghét bỏ, chê bai lắm lời
Ai đi trên bộ, giống bộ cô Mười
Hàm răng khít rịt, miệng cười có duyên
Giọt châu lã chã khôn cầm
Cúi đầu chàng những gạt thầm giọt Tương
(Truyện Kiều)
Theo học giả Vương Hồng Sển, địa danh Châu Đốc có nguồn gốc từ tiếng Khmer moat-chrut, nghĩa là "miệng heo."