Không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ đước bần thiếu chi
Không thương em hổng có cần
Dị bản
Thương không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ ổi bần thiếu chi
Thương không thương em hổng có cần
Trầm hương khó kiếm chớ ổi bần thiếu chi
Chó cắn áo rách
Đã khó chó cắn thêm
Anh em chín họ mười đời
Hai đằng cùng có, chẳng rời nhau ra
Chị em cùng khúc ruột rà
Kẻ giàu người khó, họ xa tám đời
Cạn đồng thì uống nước khe
Hết người lịch sự thì ve người đần
Cây đa trốc gốc, thợ mộc đương cưa
Anh với em bề ngang cũng xứng, bề đứng cũng vừa
Bởi tại cha với mẹ kén lừa sui gia
Chết xanh cỏ, sống đỏ ngực
Đi xanh cỏ, về đỏ ngực
Ai về nhắn nhủ ông sư
Đừng nhang khói nữa mà hư mất đời
Kim chỉ có đầu
Tằm tơ có mối
Anh ơi đi lại cho dày
Mẹ thầy không gả, em bày mưu cho.
Lòng anh còn đợi còn chờ,
Sao em dứt nghĩa bao giờ không hay.
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng.