Những người mặt lọ như niêu
Hàm răng trắng nõn chồng yêu cỡn cờ
Những người mặt lọ như niêu
Dị bản
Những người mặt nhỏ như niêu
Cái răng trắng nõn chồng yêu cỡn cờ
Những người mặt nhỏ như niêu
Cái răng trắng nõn chồng yêu cỡn cờ
Có hay không mùa đông mới biết
Giàu hay nghèo ba mươi tết mới hay
Làm sui một nhà, làm gia cả họ
Lắm kẻ yêu hơn nhiều kẻ ghét
Tay bưng dĩa bánh đi chùa
Đốt nhang lạy Phật xin bùa làm duyên
Trời sanh con mắt là gương
Người ghét ngó ít, người thương ngó hoài
Có tiền em muốn mua chồng
Biết rằng đáng mấy trăm đồng mà mua
Mua chồng chồng chẳng bán cho
Lạy giời phù hộ em mua được chồng
Gió khan thổi cạn ruộng đồng
Biểu em chậm chậm lấy chồng chờ anh
Có nếp có tẻ
Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Hồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
Trong thơ văn cổ, Thăng Long cũng được gọi là Long Thành (kinh thành Thăng Long), ví dụ tác phẩm Long Thành cầm giả ca (Bài ca về người gảy đàn ở Thăng Long) của Nguyễn Du.
Địa danh "Huế" được cho là bắt nguồn từ chữ "Hóa" trong Thuận Hóa, tên cũ của vùng đất bao gồm Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.
Nào người phượng chạ loan chung,
Nào người tiếc lục tham hồng là ai
(Truyện Kiều)