Quá mù ra mưa
Quá mù ra mưa
Dị bản
Quá mù sa mưa
Quá mù ra mưa
Quá mù sa mưa
Chiều chiều én liệng cò bay
Ông voi bẻ mía chạy ngay vô rừng
Vô rừng bứt sợi mây vàng
Đem về thắt gióng cho nàng đi buôn
Đi buôn không lỗ thì lời
Đi ra cho biết mặt trời mặt trăng
Mua dây buộc mình
Xe dây buộc mình
Đường giao tiếp cốt vẹn toàn
Việc mình không muốn chớ làm cho ai
Ăn miếng chả, trả miếng bùi
Sống để dạ, chết mang theo
Cái vòng danh lợi cong cong
Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
(Con cò - Chế Lan Viên)
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
“Giỡn chi mà giỡn vô hậu tế đợi rứa. Mấy chuyện đó đừng có ham.” – Nhã Ca
Chút riêng chọn đá thử vàng,
Biết đâu mà gửi can tràng vào đâu?
(Truyện Kiều)