Đêm nằm giấc ngủ không an,
Trách con dế nhủi kêu vang ngoài rào.
Đêm nằm giấc ngủ không an
Dị bản
Đêm nằm trăn trở không yên,
Tai nghe con dế reo duyên ngoài thềm.
Đêm nằm trăn trở không yên,
Tai nghe con dế reo duyên ngoài thềm.
Trán cao, mặt lớn, mắt lươn
Cuộc đời cô độc dẫu thường phấn son
Người ta lái gió bạt mây
Anh thì lái bát cơm đầy vào hang
Cô kia cắt cỏ đồng màu
Chăn trâu cho béo làm giàu cho cha
Giàu thì chia bảy chia ba
Phận cô là gái được là bao nhiêu
Bốn thầy trò lên núi thỉnh kinh
Cái bụng chình ình là Trư Bát Giới
Cái mặt phơi phới là quỷ Sa Tăng
Cái mặt lăng nhăng là Đường Tam Tạng
Cái mặt liều mạng là Tôn Ngộ Không
Cái mặt có lông là Tam Thái Tử
Cái mặt hung dữ là Hồng Hài Nhi
Ai cầm cái li là Quan Âm Bồ Tát
Ai cầm cái bát là Phật Tổ Như Lai
Ai mà hay sai là Ngọc Hoàng Thượng Đế
Trăm hoa đua nở mùa xuân
Cớ sao hoa cúc lại muộn tuần thu sang?
– Vì hoa tham lấy sắc vàng
Cho nên hoa phải muộn màng tiết thu
Gái đừng hay tới nhà trai,
Về sau hai vú bằng hai sọ dừa
Rau chọn lá, cá chọn vảy
Vì sương nên núi bạc đầu
Biển lay bởi gió, hoa sầu bởi mưa
Quyết lòng chờ đợi trò thi
Dầu ba mươi tuổi lỡ thì cũng ưng
Nỗi nàng tai nạn đã đầy,
Nỗi chàng Kim Trọng bấy chầy mới thương.
(Truyện Kiều)
Đường đường một đấng anh hào,
Côn quyền hơn sức, lược thao gồm tài.
(Truyện Kiều)