Tôm đi chạng vạng, cá đi rạng đông
Dị bản
Tôm chạng vạng, cá rạng đông
Tôm chạng vạng, cá rạng đông
Ngó lên đầu tóc em tròn
Hàm răng em trắng, miệng cười giòn, anh mê.
Ra về chân lại đá lui,
Bâng khuâng nhớ bạn bùi ngùi nhớ em
Chi bằng có chú đỡ anh
Có cô đỡ cậu có mình đỡ ta.
Sẩy cha, ăn cơm với cá
Sẩy mẹ, liếm lá dọc đường
Tiên sa xuống đó mặc tiên
Đôi ta đã hứa lời nguyền thì thôi
Bước lên xe kiếng đi viếng mả chồng
Cỏ non chưa mọc trong lòng thọ thai
Chồng thấp mà lấy vợ cao
Như đôi đũa lệch, so sao cho bằng
Đã buồn lại giục cơn buồn
Mưa đông chưa tạnh, nước nguồn lại thêm
Đã buồn lại giục thêm buồn
Mưa đông chưa tạnh, nước nguồn đã sa
Ai biết có sống đến mai mà để củ khoai đến mốt
Bạn cũ bạn tốt
Rượu cũ rượu ngon
Cõi trần thế nhân sinh là khách cả
Nợ phong lưu kẻ giả có người vay
(Nợ phong lưu - Nguyễn Công Trứ)
Nghe bài dân ca Xe chỉ luồn kim.
Con đi mười mấy năm trời,
Một thân, một bóng, nửa đời gió sương.
Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương,
Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi!
Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi,
Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
(Thư gửi thầy mẹ - Nguyễn Bính)
Ngày nay, địa danh Gia Định chỉ còn dùng để chỉ khu vực trung tâm quận Bình Thạnh của Thành phố Hồ Chí Minh.