Ra đi gặp vịt cũng lùa
Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu
Ra đi gặp vịt cũng lùa
Dị bản
Ra đi gặp vịt thì lùa
Gặp cướp thì đánh, gặp chùa thì tuRa đi gặp vịt thì lùa
Gặp gái cũng chọc, gặp chùa cũng tu
Ra đi gặp vịt cũng lùa
Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu
Ra đi gặp vịt thì lùa
Gặp cướp thì đánh, gặp chùa thì tu
Ra đi gặp vịt thì lùa
Gặp gái cũng chọc, gặp chùa cũng tu
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Léo nhéo như mèo cháy lồn
Thân em như tấm mít xơ
Chó chê không cạp, ai ngờ anh thương!
Xe không bánh như cánh không lông
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Phải gần năm ngoái đã gần
Năm nay có tưởng mười phần cũng không
Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương thì hãy ghé nhà thăm em
Bảy mươi muốn chút phấn hồng
Hai tay hai gậy muốn bồng con thơ
Đêm nằm nghe vạc trở canh
Nỉ non tiếng dế như anh dỗ nàng
Đêm nằm nghe vạc trở canh
Nghe chim dỗ sáo, nghe anh dỗ nàng
Đêm nằm nghe vạc cầm canh
Nghe chuông gióng sáng, nghe anh dỗ nàng
Cá ăn kiến, kiến ăn cá
Dù anh văn hoá lớp mười
Anh chưa ra trận, em thời không yêu
Dù anh sắc sảo, mỹ miều
Nếu không ra trận, không yêu làm chồng
Dù em nhan sắc tuyệt vời
Em không đánh Mỹ, anh thời không yêu
Dù em duyên dáng, mỹ miều
Nếu không đánh Mỹ, đừng kêu muộn chồng
Con nhà ai nho nhỏ mà to gan
Thấy người ta đi lính mộ cũng xuống Hàn kí tên
Về nhà con khóc vợ rên
Hương trên xã dưới bốn bên xì xèo
Vịn vai chàng nước mắt chảy xuôi
Ai làm nên nỗi đôi đứa tui thế này
Bước chân xuống bến tàu Tây
Chân tròi góc bể biết rày còn gặp không
Dậm chân đấm ngực kêu trời
Vợ chồng gần gũi chưa mấy năm trời lại xa
Xứ người đất lạ xông pha
Cái đời lính mộ khổ là biết bao
Tác giả Nguyễn Đình Tư trong quyển Non nước Phú Yên viết: Tương truyền xưa kia, mỗi khi ở kinh đô có một vị vua chúa băng hà, thì tại núi này tự nhiên phát ra ba tiếng nổ lớn như tiếng sấm động, cho nên người ta mới gọi như thế.
Bấy lâu nghe tiếng má đào,
Mắt xanh chẳng để ai vào có không?
(Truyện Kiều)
Hiện nay Đà Nẵng là một thành phố hiện đại, trong lành, có tiềm năng du lịch rất lớn, và được xem là thành phố đáng sống nhất Việt Nam.
Nghe một bài hò mái nhì.
Khánh Hòa là xứ trầm hương
Non cao biển rộng người thương đi về