Lên voi, miệng lại túc còi
Thương con nhớ vợ, lịnh đòi phải đi
Lên voi, miệng lại túc còi
Dị bản
Lên voi rúc một tiếng còi
Thương cha nhớ mẹ, lệnh đòi phải đi
Lên voi rúc một tiếng còi
Thương cha nhớ mẹ, lệnh đòi phải đi
Mắt cay vì khói lá gừng
Tức em cái bụng lưng chừng ghét thương
Một trời một vực
Khổ chi phận em cha chả là cam phận khổ
Lên non đốn củi đụng chỗ đốn rồi
Xuống sông gánh nước đụng chỗ cát bồi, khe khô!
Chợ chùa một tháng sáu phiên,
Mời anh đi chợ thăm miền quê ta.
Xanh mắt là chị hàng na,
Mặn mà hàng muối, ngọt hoa hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh tao hàng cá phô trương hàng vàng.
Bộn bề là chị hàng giang,
Bán rổ bán rá bán sàng bán nia.
Nghênh ngang là chị hàng cua,
Hàng ếch nhấp nhổm người mua cũng nhiều.
Hàng khoai đêm suốt sớm chiều,
Người quen kẻ lạ cũng đều ngợi khen.
Chiều chiều ra đứng bờ ao
Nước kia không khát, khát khao duyên chàng
Người ta có cửa có nhà
Thân tôi trôi nổi bớ bà ấy ơi
Kết tóc xe tơ có nghĩa là cưới nhau, thành vợ thành chồng.
Thành ngữ kẻ Hán người Hồ, cũng nói tắt là Hán Hồ, vì thế chỉ nỗi đau li biệt của đôi lứa yêu nhau.