Chuồn chuồn đậu ngọn mía mưng
Em đà có chốn, anh đừng vãng lai
Chuồn chuồn đậu ngọn mía mưng
Dị bản
Chuồn chuồn đậu ngọn cây gừng
Em đà có chốn anh đừng tới lui
Chuồn chuồn đậu ngọn cây gừng
Em đà có chốn anh đừng tới lui
Túng thì phải tính
Túng sinh tính
Dầu bông bưởi, dầu bông lài
Xức vô tới tết còn hoài mùi cứt trâu
Hôm nay trời nắng chang chang
Ở đây xa nước, xa làng, xa dân
Chàng cho em mượn cái nón làm ân
Nhà em xa lắm, có gần ai đâu?
Trời làm gió trúc mưa mai
Không mượng chàng nón, mượn ai bây giờ
Nón này đâu phải tình cờ
Đã cất lấy nón, lại sờ đến quai
Nón này đã phải hơi ai
Mà vuốt chẳng sạch, mà mài chẳng ra
Nón này của mẹ của cha
Hay là của khách đường xa chàng cầm
Hay là của bạn tri âm
Chàng cho em cầm, che tạm nắng mưa
Mất một, em sẽ đền ba
Nhược bằng mất cả, đền ta cho mình
Đèn hết dầu đèn cháy tới tim
Một ngày gá nghĩa cũng niềm phu thê
Chồng người đi ngược về xuôi
Chồng em ngồi bếp sờ đuôi con mèo
Chồng người đi ngược về xuôi
Chồng em nằm bếp thò đuôi ra ngoài
Trồng trúc xin chớ xén chồi
Thương anh thì chớ đứng ngồi với ai
Anh khốn khó gặp chị trở trời
Chăn dân mựa nữa mất lòng dân
(Nguyễn Trãi)
Người xưa có phong tục mời ăn trầu khi gặp nhau. Trầu cau tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, vợ chồng, nên là một lễ vật không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi.
Nghe nghệ sĩ nhân dân Thu Hiền hát bài Hoa cau vườn trầu.