Nào ai cấm chợ ngăn sông
Dị bản
Nào ai cấm chợ ngăn đò,
Nào ai cấm lái hẹn hò đi buôn.
Nào ai cấm chợ ngăn đò,
Nào ai cấm lái hẹn hò đi buôn.
Không đi thì nhớ thì thương
Muốn đi thì ngại cái mương cái cầu
Không đi thì nhớ thì rầu
Muốn đi thì ngại cái cầu cái mương
Quả đào tiên ruột mất vỏ còn
Buông lời hỏi bạn đường mòn ai đi?
Dầu mà quần áo một manh
Đói no cùng chịu, em anh chẳng rời
Công đâu ghẹo gái có chồng
Như tát nước cạn, uổng công cày bừa
Một mình vừa chống vừa chèo
Không ai tát nước đỡ nghèo một phen
Một điều nhịn, chín điều lành
Sống gửi thịt, chết gửi xương
Kẻ nói suông như vườn cỏ dại
Trong ca dao - dân ca, đạo cang thường thường dùng để chỉ tình cảm vợ chồng.
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông
(Tì bà - Bích Khê).