Em muộn chồng tại số đào hoa
Anh mà muộn vợ tại mẹ cha không tiền
Em muộn chồng tại số đào hoa
Dị bản
Muộn chồng tại số sinh ra
Muộn vợ tại mẹ tại cha không tiền
Em muộn chồng tại số đào hoa
Anh mà muộn vợ tại mẹ cha không tiền
Muộn chồng tại số sinh ra
Muộn vợ tại mẹ tại cha không tiền
Giữa năm Đinh Dậu mới rồi
Sư ông chùa Lãng là người đảm đang
Viết tờ quyên giáo các làng
Lãng Đông, Năng Nhượng chuyển sang Trực Tầm
Chiều hôm còn ở Đồng Xâm
Rạng mai Đắc Chúng, tối tầm Dục Dương
Cùng với nghĩa sĩ bốn phương
Phất cờ thần tướng mở đường thiên binh
Phá dinh công sứ Thái Bình
Sa cơ ông đã bỏ mình vì dân.
Ngu lâu dốt bền khó đào tạo
Con kì đà len lỏi giếng khơi
Sơn lâm rầu rĩ, giọt đồng hồ sang canh
Em như tố nữ trong tranh
Anh như thuyền ván lên ghềnh được chăng?
Con nước lên, con nước đã cầm chừng?
Em về thăm thầy, thăm mẹ, xin đừng quên anh
Anh nói đây, chốn cũ cũng đành
Tiếc công từ đấy chẳng thành thì thôi
Hai bên sông, bên lở bên bồi
Thấy người chuyện đứng, chuyện ngồi cùng ai?
Còn trẻ trung xin phải dặn dò
Bài này có từ ngữ và/hoặc nội dung nhạy cảm.
Hãy cân nhắc trước khi bấm xem.
Khoe anh lắm khéo, lắm khôn
Qua cửa nhà lồn bảy vía, còn ba
Em ơi ngoảnh mặt lại đây
Anh nhìn thấy mặt cho khuây tấm lòng
Chàng về ngoảnh mặt lại đây
Cho em ngó chút đỡ khuây cơn buồn
Ăn cơm Phật đốt râu thầy chùa
Anh có tiền riêng cho em mượn ít đồng
Mua gan công, mật cóc thuốc chống theo anh
Chèo thuyền ra biển mà trông
Gió đưa sóng lượn, người không thấy người
Mấy lời em nói
Anh hong khói để bền
Dầu trăm năm nữa không quên lời nào
Chung nhau mấy chén rượu đầy
Không say men rượu lại say men tình
Của rẻ thật là của ôi,
Cưới phải dâu dại khổ tôi trăm đường
Cơ trời dâu bể đa đoan,
Một nhà để chị riêng oan một mình
(Truyện Kiều)
Lờ có nhiều loại: Loại đại dài từ 0,5 đến 1 m, gọi là “lờ bầu”, thả chỗ nước sâu như sông, hồ để bắt cá diếc, sảnh, dầy. Loại tiểu gọi là “lờ đồng”, thả nơi nước cạn như ao, đìa, ruộng bắt cá trê, rô, sặc, mương, nhét…