Tui thương mình tui giấu kín trong tâm
Giả tỉ như trái lựu chín thâm trên cành
Tui thương mình tui giấu kín trong tâm
Dị bản
Thương mình tôi giấu trong tâm
Cũng như trái lựu chín thâm trên cành
Thương mình tôi giấu trong tâm
Cũng như trái lựu chín thâm trên cành
Mẹ già là mẹ già chung
Anh lo thang thuốc em dùm cháo cơm
Đêm qua hóng mát ngoài hiên
Thấy em qua ngõ, anh liền chạy ra
Cầm tay em trắng như ngà
Anh hỏi em chuyện: mẹ già ưng chưa?
Nửa về nửa muốn ở đây
Về thì nhớ bạn ở đây nhớ nhà
Nửa đêm sao sáng mây cao,
Điềm trời nắng gắt, nắng gào chẳng sai
Ruộng khô nước cạn ai ơi
Rủ nhau tát nước, chờ trời còn lâu
Chợ Bến Thành dời đổi,
Người sao khỏi hợp tan,
Xa gần giữ nghĩa tao khang
Chớ tham quyền quý, phụ phàng duyên xưa
Trắng trong giữ giá nhà vàng,
Răng đen má đỏ, đợi chàng đầu xanh
Chết xanh cỏ, sống đỏ ngực
Đi xanh cỏ, về đỏ ngực
Tóc dài những búi mà trưa
Ham chi người đẹp mà thưa việc làm
Xuôi chèo mát mái
Tay cầm nhành quế mà than
Tuổi xuân xanh không gặp bạn, hội hoa tàn gặp nhau
Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đâm bông
(Truyện Kiều)
Trong ca dao tục ngữ, hình ảnh đào, lựu, mận, mơ... thường được dùng với tính ước lệ để chỉ đôi lứa yêu nhau.
"Thôi thì ai cũng hết sức tự tô lục chuốt hồng, chiều chuộng nịnh hót đức lang quân, ngõ hầu được với luôn thì đã đủ là hân hạnh. Ngày thì họ là những tay quản gia đồn điền của ông chủ. Đêm đến họ là vợ..." (Giông tố - Vũ Trọng Phụng)