Làm khi lành để dành khi đau
Làm khi lành để dành khi đau
Dị bản
Mần khi lành để dành khi ốm
Làm khi lành để dành khi đau
Mần khi lành để dành khi ốm
Chồng người áo gấm sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Lụa này chắc sợi bền màu
Mai mốt em mặc ai rầu cũng vui
Cây nhà lá vườn
Rế rách đỡ nóng tay
Giẻ rách cũng đỡ đầu móng tay
Chạy đua một ngựa
Không tiền mặt ủ mày chau
Có tiền cái mặt như rằm trung thu
Môi hồng, da trắng, trán nhăn
Được nghề bút pháp, thơ văn yêu đời
Nước dây ngựa chạy ngập kiều
Cửa nhà bỏ trống sớm chiều mặc ai
Đời trước đắp nấm, đời sau ấm mồ.
Sao chưa về cố hương?
Chiều chiều nghe vượn hú
Hoa lá rụng buồn buồn
Tiễn đưa về cửa biển
Những giọt nước lìa nguồn
(Hương rừng Cà Mau - Sơn Nam)
Phận hồng nhan có mong manh
Nửa chừng xuân thoắt gãy cành thiên hương
(Truyện Kiều)